Lúc này, trong trí tưởng tượng khốn khổ của những nhà văn, ban biên tập là một tòa án gồm những công tước, bá tước và nam tước (được gọi là biên tập viên) ngồi ở một phòng lớn trong lâu đài nhà xuất bản. Thậm chí giả sử sau này trong cuộc trò chuyện, người hỏi xong lại quên đến hai lần hỏi lại, Bạn đi làm bằng xe buýt có mất nhiều thời gian không?, hãy trả lời bằng một câu sắc sảo hơn để giữ thể diện cho anh ta: Khoảng hơn mười lăm phút một chút. Người nhận, theo tiềm thức, nghĩ đó không phải là sự đùa cợt.
Bạn muốn thết đãi một số Nhân vật quan trọng hoặc có thể là một người đặc biệt mà bạn đang theo đuổi, và bạn muốn tạo được ấn tượng tốt nhất. Mẹo sau đây không chắc chắn lắm khi áp dụng trong cuộc gặp gỡ với mọi người. Một người bất lịch sự có tên Peter có thể đáp lại, Bạn không nhớ mình à? Bạn biết không, ở sân gôn ấy.
Hãy để chuông kêu ba lần. Sau phần giới thiệu rất ngắn gọn, tôi nhận thấy một trong những người phụ nữ ở đó. Mặc cho sau đó cô ấy khen, tôi biết chương đó của tôi là một địa ngục.
Tuy nhiên, chỉ cố gắng một chút, bạn có thể phát hiện được những sự việc thông thường về một ngày của anh ta. Bạn sẽ nghĩ mọi người sẽ thực hiện mẹo đó bất kể khi nào họ bước vào phòng đông người. Họ sẽ không thể hiện suy nghĩ của họ một cách ầm ĩ.
Bạn sợ mọi người nghĩ mình là người ngốc nghếch, và tuyệt vọng, đầy lo lắng, và đang muốn giao tiếp với ai đó. Đừng mặc chiếc quần bò và áo phông cũ của bạn nữa. Bạn cảm thấy giống như một con ruồi bị kẹp dưới một tấm kính, và bạn có cảm giác hoang mang.
Họ sẽ nghĩ, Ôi, tôi thực sự là người quan trọng với cô ấy. Đối với những người mở đầu trước, hãy cố gắng nói Tôi vui mừng được gặp anh. Nhưng liệu những người bạn chưa quen biết có thích điều bạn thích không?
Không chuyên nghiệp chút nào khi viết tin nhắn không có mặt ở văn phòng giống như cách bạn nói. Tôi biết có một số người muốn nói chuyện với bạn. Khi bạn và người ở đường dây bên kia cùng cúp máy, hãy giữ ống nghe ở khoảng không trong vài giây trước khi đặt nó xuống giá đỡ.
Để tìm câu trả lời, tôi đã yêu cầu Walter cho tôi tham dự một trong những cuộc họp hàng tháng của họ. Devin cứ thế nói cho đến khi người đàn ông cận thị ngắt lời của anh ta. Bạn sẽ nói như thế nào?
30, và tôi đưa cho anh một kịch bản để đọc. Bạn đã hiểu bức tranh đó chưa? Những nhân viên của Walter cảm thấy người quản lý của họ đánh giá họ thông minh, có năng lực, giao tiếp tốt. Có những đứa trẻ có năng khiếu bẩm sinh về đọc cảm nghĩ trên khuôn mặt.
Để nói chuyện với những người không biết tiếng bản xứ, bạn cần học một ngôn ngữ mới, rất đơn giản. Đừng bỗng nhiên giả bộ ho. Hừm, tôi lầm bầm, ôi, Ulla quả thực là đã chăm sóc tốt anh ấy khi anh ấy bị ốm.