Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc.
Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi. Tớ rất ghét những thứ đó.
"Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. - Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa.
- Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi.
Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty. Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. Áp dụng mức độ này khi bạn hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của người được ủy thác công việc và khả năng rủi ro xảy ra là ở mức tối thiểu.
- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn.
Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. - Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp.
Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.
- Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? - Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình.