Kinley không muốn phạm lòng tự ái, cũng không muốn làm cụt hứng người đó. lại đem đồ án đó cho bạn bè coi. Đánh bridge dễ lắm mà.
Hỏi còn có phần thưởng nào quý hơn nữa không?". Không những hơn về vấn đề binh bị và hải quân - điều đó đã đành - mà hơn cả về khoa vật lý học nữa. Sáng ngày, trong khi con sửa soạn sách vở đi học, cha đã rầy con vì con chỉ quệt chiếc khăn ướt lên đầu mũi con thoi, cha đã mắng con vì giày con không đánh bóng, cha đã la khi con liệng đồ chơi của con xuống đất.
Vậy bạn muốn người ta oán tới chết, thì hãy dùng những lời chỉ trích cay độc. Làm sao luyện được chí đó? Bằng cách luôn luôn tâm niệm rằng những quy tắc dạy trong tập này vô cùng quan trọng. Bạn ráng tìm nguyên nhân sâu kín đó, tự nhiên bạn sẽ hiểu hành vi của họ và có lẽ cả cá tính của họ nữa.
"Ông trả công tôi; vậy tự nhiên tôi phải làm vừa ý ông. Chị xấu như quỷ, mắt lé, chân đi chữ bát, gây giơ xương, đần độn. "Nước suối và mưa nguồn đều chảy xuống sông sâu bể cả là vì núi cao mà sông và bể thấp.
Như vậy ông tỏ rằng ông quan tâm tới ông chủ đó và xí nghiệp của ông ta. Như vậy, ông vừa dùng tai và mắt để nhớ. Mọi việc tiến hành thuận tiện.
Nó tràng giang đại hải như một bộ bách khoa tự điển vậy. Thứ nhất: các bạn sẽ say mê học được một môn học có giá trị vô song về phương diện giáo hóa. Phải đọc lại kỹ lưỡng một lần nữa.
Khi tôi ra về, thầy ấy nói thêm: "Thưa ông, quả đã có nhiều người khen tóc tôi". Kha Luân Bố đòi cho được cái danh là: "Đề đốc Đại Tây Dương và Phó vương ấn Độ". Thực vậy, vì nếu bạn thua.
000 đồng mà ông chưa thâu được và cũng không bao giờ thân được vì con nợ không sao trả nổi. Nhất là những bộ đồ giá đó. Rồi, mùng một tháng sau, ông Doe lại nhà tôi trả tiền nhà và cho hay, sau khi hỏi ý bà Doe, ông quyết định ở lại.
Khôn khéo, lại có nhiều kinh nghiệm, đại tá House đem thực hành một trong những quy tắc lớn nó điều khiển sự giao thiệp giữa loài người. "Tôi không đi lại hai lần con đường đời. Mới rồi bà có viết một bức thư cho tôi; bữa nay tôi xin cám ơn bà".
ở trường, không có cuộc tranh biện nào mà tôi không có mặt. Tôi đã có một lần phỏng vấn Stefanson, nhà thám hiểm sống 11 năm ở gần địa cực, trong 6 năm ăn toàn thịt bò và uống nước lạnh. Thưa ông Eastman, trong khi đứng đợi, tôi ngắm phòng giấy ông.