Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách. Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta. Lại nói chuyện đi đá bóng.
Bạn định ăn sáng nhưng không có cảm giác đói. Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo. Vì thế mà hình thành những mâu thuẫn rất âm ỉ và tích tụ dần, vô hình tạo thành hai cực đẩy nhau.
Điều anh ta để lại cho những người chứng kiến cái chết ấy không nhiều. Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi.
Nhìn vào cái gương đối diện thấy cũng khá thú vị. Mất thương hiệu hơi bị phiền. Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo.
Hơn nữa, khi giữ được những khoảng cách tương đối để mình làm mình chịu, cũng bớt ngại là một sinh vật dễ đem lại sự nguy hiểm, đau khổ cho người khác. Rồi thì bạn vẫn hồn nhiên nhưng đó là một vết thương đầu đời trong tiềm thức mà những sự thể tiếp theo làm nhói lại. Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp.
Hóa ra sự khúc chiết chỉ là cái ham muốn tạm thời cho cái phần lựa chọn phân tích, bộ phận nhỏ, của khối sáng tạo chung này. Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài.
Người ta đã bị vô số những cái mũ luật pháp, nguyên tắc, tư tưởng… chụp lên đầu. Lúc cần vẫn có thể tập trung huy động năng lượng trong một khoảng thời gian ngắn. Và sẽ ngạc ngạc nhiên hơn nếu nó đã được phát minh mà tôi chưa biết bao giờ.
Và tin vào cái chúng ta thích tin, chả cần biết nó là sự thật hay không. Tôi, mọi người gọi nó dậy những hôm đi ăn giỗ, nó nằm ườn, càng gọi nó càng nằm, càng mắng nó càng nằm. Để râu toàn bọn chả ra gì.
Bởi vì sự cập nhật ấy sẽ đem lại hiệu quả, rút ngắn những vất vả do sự rườm rà. Nằm vô tích sự cả đêm vẫn phải nằm. Bằng không thì bạn cũng chỉ là một con lợn ích kỷ, ngu và hèn.
Chẳng có gì đang ràng buộc ông cả. Chỉ có bộ óc là tỉnh táo. Nhưng như thế là em còn muốn.