" Có cả hàng ngàn người bán dạo, lang thang khắp phố phường, mỏi mệt, thất vọng, lương ít. Tôi bảo họ: "Trước hết, tôi hoàn toàn đồng ý ông. (Câu này tuyệt: "Tôi phải nhờ cậy ông giúp tôi trả lời câu hỏi đó".
Dù sao cũng xin ông tin rằng tôi hoan nghênh sự cộng tác của ông lắm. - Chúng tôi không có người giám thị nào hết - ông giám đốc trả lời - Có lẽ cũng có người ăn quịt, nhưng chúng tôi không cần biết tới. Thấy các em chơi giỡn, anh vui lắm.
Những kẻ đó sướng hơn chúng ta nhiều lắm. Ông biết rằng sự thất bại đó sẽ làm cho quân phương Nam do ông chỉ huy không sao thắng được quân phương Bắc nữa và sẽ phải hoàn toàn tan nát. Các độc giả tu mi đọc những hàng này không còn nhớ một chút gì về những bộ đồ và những áo sơ mi bận cách đây 5 năm, mà cũng chẳng thích nhớ tới làm chi.
Al Smith cho gọi Lewis E. cùng bạn ông ta chẳng biết chút gì hết, chỉ trích bậy. Trong xã giao cũng vậy.
Nếu lúc đó, lại trả tiền nhà, ông còn nhất định dọn đi thì tôi cam đoan với ông tôi sẽ xin tuân ý ông. Ông làm cách nào? Ông cho riêng anh ta một phòng giấy với một tấm bảng treo ở cửa đề tên và chức mới của anh. Anh kinh nghiệm cả vạn lần hơn nó.
Ông trả lời một vài câu thôi, rồi nhất định không trả lời những câu khác. Đức Thích Ca nói: "Oán không bao giờ diệt được oán; chỉ có tình thương mới diệt nó được thôi". Và William Lyon Phelps nói thêm: "Không bao giờ tôi quên lời nhận xét đó của cô tôi".
Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D. Hết bản này đến bản khác bị từ chối. Phương pháp ông giản dị lắm.
Ông khẩn khoản xin Nữ hoàng Anh Victoria phong tước cho bà và vì vậy, năm 1868, bà được sắc phong nữ bá tước. Ví thử tôi đã kiếm cách tự bào chữa thì sẽ xảy ra sao? Sẽ tranh biện và rồi rút cục ra sao, bạn đã biết. 000 đồng mà ông chưa thâu được và cũng không bao giờ thân được vì con nợ không sao trả nổi.
Và kết quả là cả sáu vị bất mãn đó, trong hai năm sau, mỗi vị mua giùm cho chúng tôi một chiếc xe hơi mới". Nã Phá Luân thì tin như vậy. Chúng ta thích sống trong những tin tưởng mà chúng ta đã quen nhận là đúng rồi.
Tôi trở về, tươi tỉnh. Lần này tôi cũng mời, ông ta bất đắc dĩ nhận lời. Cả ngàn lính đào ngũ.