Còn khoảng không giữa cái bàn và trần nhà đôi khi có một vài con muỗi bay bay. Và những cái xác cháy khét lẹt. Tiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên.
Cậu em hướng dẫn tận tình. Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế. Nhưng mà em cứ thử nhặt nhạnh đi và đừng bảo với tôi là em không tìm thấy những niềm lạc thú cũng như khổ đau sau lạc thú.
Họ dùng các tổ chức mafia để thanh toán nhau. Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ! Bạn bị bóng đè hay gì gì đó từ hồi năm hay sáu tuổi.
Nhưng rồi anh cũng chấp nhận. Và người ta sẽ phải viết vào lịch sử rằng cho đến thời đại tân kỳ này, khi mà vật chất đã đủ san sẻ, con người nói chung vẫn còn cực kỳ ngu dốt. Thế rồi, cuộc sống trở nên sôi động hơn mọi ngày.
Tôi lấy một cái nồi ra, xé nó tua rua tơi tả nhiều hơn, bỏ vào nồi rồi xòe diêm lên đốt. Tối, bạn đèo bác vào viện. Thật lòng, tôi muốn khóc.
Dù đó là hai yếu tố mâu thuẫn. Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh. Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.
Nói vậy mong anh đừng giận vì tôi vô hình hoá anh. Không kiếm được đứa yếu hơn thì nó bắt nạt con gái. Mệt nhưng tôi không có quyền sở hữu mình để cho mình hồi phục.
Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút. Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua. Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau.
Để đỡ tình cờ lặp lại. Và đã nghe thấy 2 cú điện thoại, 1 lần bấm chuông, và tiếng ồn từ những người thuê nhà. Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.
Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm. Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương.