000 đôla nhận được từ công ty. Tôi nên làm gì? đó là câu hỏi ông dành cho tất cả cấp dưới có mặt trong khán phòng. Ông đã nhận chức CEO của CTR được mấy tháng.
Rút cuộc, người được chọn lại là nhân vật mà không ai bên ngoài ban tuyển chọn nghĩ đến. Vào thời điểm của mình Watson đã đi liên tục từ nhà máy đến văn phòng để tìm những nhân viên tài năng. Nhưng đặt cược vốn thường là ngôn ngữ của các nhà quan sát bên ngoài, nghe có vẻ như là các nhà doanh nghiệp không thèm đến lý trí mà chỉ dựa vào niềm tin.
Trường hợp này không giống trường hợp của tôi nhưng ông có muốn tôi nói về cách thức để viết thành công không? Nó thật đơn giản, thật đấy. Nhưng cũng chính lúc này, Watson đối diện với điều đen tối nhất trong cuộc đời ông. Xã hội Mỹ lúc đó vẫn chưa quen với sự có mặt của giới nữ trong công xưởngcông nghiệp.
Nhưng nó không hề đúng chút nào. Watson dùng một phương thức lạ đời, vào thời điểm đó, là thay vì cắt bỏ những phần không hiệu quả và đẩy mạnh các bộ phận hiệu quả thì ông lại tuyên bố tập hợp tất cả các bộ phận lại một cách chặt chẽ, để có sức mạnh tập trung. Hơn nữa, nhà máy và phòng thí nghiệm của IBM ở Edicott là nơi thực hiện dự án.
Đó làlý do nhiều người đã điên đầu vì những thất bạitriền miên của cha. 000 năm 1940 lên đến trên 21. Tất cả mọi người trước khi đi làm việc chính thức đều phải đến trường học của IBM một quyết sách được Watson thực hiện rất sớm ông mở trường từ năm 1916, hai năm sau ông nắm quyền điều hành CTR.
Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York. Không chỉ khoảng 300. Đó là khu nhà vườn nằm ở một vùng đất trũng với núi đồi lô nhô vây quanh.
Watson yêu thích công việc chủ lễ. Một triết lý kinh doanh như vậy đã chứng tỏ được tính bền vững của nó qua thời gian. Biệt danh của ông này là Ket, nhỏ hơn Watson hai tuổi.
Nếu bạn đã nhận ra rắc rối và đôi khi bạn gặp phải thất bại, thì hãy nhớ điều này: Đối thủ dẫu có đốn ngã ta bao nhiều lần thì ta vẫn có thể đứng dậy. bất lợi cho Tom, bởi vì ở đó dù là nhà của Tom hay của Watson thì ông bố sẽ dùng quyền lực gia trưởng bất cứ lúc nào. Mục tiêu là thay thế các thiết bị chuyên dụng bằng một nhóm máy tính tương thích với nhau, chúng có thể thực thi mọi nhu cầu xử lý dữ liệu.
Kết thúc buổi nói chuyện, Watson bất ngờ đề nghị Gordon làm việc cho IBM. Và các nhà công nghiệp Mỹ đã bán hàng cho cuộc chiến, đẩy mạnh nghiên cứu và vượt lên phi thường, bỏ xa thế giới còn lại. Tác giả How They Archieved, Lucinda Watson, cháu nội của Watson cũng không nhắc gì đến chuyện này, trong khi bà sẵn sàng viết nguyên văn lời cha Tom của mình tự nhận là ngu dốt và sợ hãi khi phải lĩnh nhận IBM.
Máy móc chưa bao giờ được tôn vinh cao hơn con người. Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy. Ông sẽ mặc đại phục và đánh phát bóng đầu tiên trong khi các đấu thủ - nhân viên của ông đã sẵn sàng.