chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ? Sid đứng bất động chứng kiến cảnh tượng vô thường, ngắm nhìn sự may mắn cho chính chàng tạo ra. Họ cứ chuộng loại vải vừa rẻ vừa hợp thời trang hơn.
Đừng tin vào những ai đang cố bán hay truyền nó cho bạn. Max thấy thế liền vội nói: Một số người biết Merlin đang nói về cái gì.
Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Đột nhiên một giọng nói thét lên làm chàng giật nảy mình, và ngạc nhiên thay, nó đến từ. Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông.
Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này. Đừng có đánh thức những bông hoa ly của ta nữa!
Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm. Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Mà cơ hội lại chẳng liên quan gì đến may mắn hay sự tình cờ: Nó đến với tất cả chúng ta.
Đó là lý do vì sao hắn đã gạt ngươi và Nott để đảm bảo rằng một trong hai ngươi sẽ chết thay cho hắn. Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình. Ngược lại với Nott, sáng hôm đó, ngay khi vừa thức dậy, Sid thấy ngay kết quả của những việc chàng đã làm đêm hôm qua: chàng thấy những tia nắng mặt trời rạng rỡ chiếu sáng mảnh đất tươi tốt đầy nước mà chàng đã chuẩn bị.
Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa. Sid lên ngựa chạy thẳng đến giữa rừng. Ông nghiêng người ra phía trước nhổ lên một đám cỏ dưới đất.
Sid cố vỗ về giấc ngủ của mình. Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Sự phấn khích dâng cao trong các hiệp sĩ.
- Chắc cậu còn nhớ cái ngày mà gia đình tôi dọn đi lúc chúng ta mới lên mười. - Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động. Sáng hôm sau, Sid thức dậy trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên.
Ông không biết phải nói gì để chia sẻ với người bạn thiếu thời trước tình cảnh này. Tôi cũng đã xem xét đến việc tạo ra một sản phẩm mới nhưng chẳng có nhà đầu tư nào chịu bỏ tiền vốn ra cả. Sự sợ hãi mong muốn của anh cuối cùng đã được khẳng định: "Ta sẽ không bao giờ gặp may mắn.