Nhất là đừng bao giờ để người khác nghĩ rằng bạn không muốn nói chuyện với họ. Đừng đánh mất vẻ đẹp của bạn bởi những sơ ý không đáng có này. Hôm sau, Shirley tâm sự với đồng nghiệp ở tòa soạn Post: Sau đó, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã hòa mình được với khán giả.
Rồi thì hãy tự tin và nói với chính bạn rằng bạn biết còn nhiều hơn là người dẫn chương trình. Tôi đã đóng khung tấm ảnh này với bức hình của nó. Trong một cuộc trò chuyện nào cũng vậy, nếu bạn lắng nghe người khác nói thì họ cũng sẽ lắng nghe bạn.
Dick trả lời: Cậu biết Frank Sullivan chứ? Chủ tịch Hội đồng chống tội phạm Florida, một người nói chuyện dở nhất thế giới. Chúng tôi còn những 50 phút nữa! Và, thay vì trò chuyện rôm rả như dự kiến thì chúng tôi lại…im lặng nhìn nhau. Tôi không hề quan tâm đến chuyện tiền bạc.
Đây là một đài phát thanh nhỏ nằm trên đại lộ thứ nhất ở Washington. Thêm nữa cũng nhờ một chút hài hước. Tôi vẫn nhớ một cao trào trong vở hài kịch cổ điển The Honeymooners.
Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn. Nhưng biết đâu như thế lại tốt hơn… Và hơn nữa, ai cũng sẽ thích nghe bạn nói.
Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi phải bươn chải ngoài xã hội lo việc cơm áo gạo tiền nuôi chúng tôi. Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa. Yếu tố này bao giờ cũng cực kỳ cần thiết, không chỉ trong công việc mà trong bất cứ tình huống trò chuyện nào.
Những người có tài ăn nói nhất là những người luôn háo hức muốn tìm hiểu về mọi việc. Khi ra phố đừng dại dột mà lẩm bẩm một mình hoài, bạn sẽ bị hiểu lầm đấy!). Khi tôi đọc một bài diễn văn, một trong những nguyên tắc cốt yếu của tôi là: Không bao giờ nói quá dài và quá nghiêm nghị.
Chớ nên e dè và căng thẳng quá. Họ nghĩ bạn ám chỉ họ đã già (dù ý của bạn không phải là như thế). Nhưng phải luôn tự hỏi rằng bạn đã làm việc tốt hay chưa, và muốn biết điều này thì hãy luôn lắng nghe góp ý của mọi người.
Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi. Ví dụ về chính trị và tôn giáo. Tuy không phải là chuyên gia nhưng tôi đã từng trải qua kinh nghiệm này:
Ông am tường mọi việc, từ sở thích của các cô cậu choai choai tân thời cho đến những vấn đề trọng đại của các ông bố bà mẹ. Trong những chương trình của tôi trên truyền hình, tôi đã trò chuyện với rất nhiều người nổi tiếng ở mọi lĩnh vực. Tôi viết đôi dòng lý lịch và đánh liều nộp lên đài.