Cùng đánh thức chính mình nhé! ^_^ "Ở Nhật Bản có một anh chàng tên Tsugitaro, trong nhiều năm anh là một công nhân nhà máy hóa chất, nhưng sau đó bị thất nghiệp. “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà mẹ” – Chíp cười nói.
Cảm thấy cô đơn và trống trải, cô tấp vào một quán nước. Vô lớp, Chíp đi thẳng về phía chỗ ngồi của mình và lấy vở ra gạo lại bài. Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất của cuộc đời tôi.
Tuy nhiên một hành động kỳ lạ nữa của bà làm cắt ngang suy nghĩ tôi. Mùi thơm của ổ bánh vừa chín tới làm gián đoạn cuộc trò chuyện của hai mẹ con. Mình đã nói là coi nhau như bạn bè thôi cũng được, vậy mà,… thế
Khoảng hai năm trở lại, công việc tự do hay còn gọi là nghề freelance đang dần phổ biến và trở thành một xu hướng mới tại Việt Nam. Linh Vy đứng lặng như một pho tượng gỗ, không nói được tiếng nào, không làm được gì. Hình như cứ mỗi khi có điều gì đó thất vọng, buồn chán và bi quan, trong tiềm thức của mỗi con người chúng ta luôn có ý hướng về một cái gì đó thiêng liêng và thần bí.
Chip, một cô bé được sinh ra trong một gia đình trí thức trung lưu, là con gái út nên Chíp luôn được ba mẹ cưng chiều và dành cho cô những điều tốt đẹp nhất. Tôi hiện đang là sinh viên … chuyên ngành thiết kế. - Lỗ tai lên tiếng: Mấy người này đúng là "ông tung bà hứng", không đúng chút nào cả! Tình yêu bắt đầu từ khi người ta nghe đủ những lời mật ngọt của nhau mới phải!
lúc nào không biết, may mà giật mình tỉnh dậy lúc 11h30 đêm đển gửi tin và post cái entry đã soạn sẵn cách đó hai ngày lên blog. lúc nào không biết, may mà giật mình tỉnh dậy lúc 11h30 đêm đển gửi tin và post cái entry đã soạn sẵn cách đó hai ngày lên blog. Nếu bạn ném nó xuống bùn, nó sẽ kêu: "bẹt".
Bỗng mẹ ôm Bông vào lòng nghẹn ngào: "Bé Bông của mẹ ngoan lắm!" Từng giọt nước mắt lặng lẽ chảy dài trên đôi má gầy gò của người phụ nữ trẻ. - Khi học xong và đi làm bạn đặt mục tiêu 10 năm nữa phải có xe hơi để được gọi hai tiếng THÀNH ĐẠT. “Điều này thật khó chấp nhận, đề dễ như thế mà, kỳ này mình không thể duy trì chuổi thành tích bất bại để lên mặt với cái lũ đáng ghét kia rồi” - Chíp nghĩ thầm, đôi mắt lệ long lanh đầy nỗi thất vọng.
Đặc biệt hơn nữa là, bằng khả năng lạ kỳ, anh đi lướt qua ai cũng đều có thể biết được người đó mang loại giày gì; nhìn chỗ mòn và mức độ mòn của giày anh có thể biết được sức khỏe và thói quen của người đó. " Bất cứ ai cũng đều có một nét riêng, một khả năng tiềm ẩn đáng để tự hào và tự tin thể hiện. Đi được hơn một ngày đường Cục Ghét thấy nóng lòng bèn hỏi ông Gió:
Chị phải ngồi trên bàn máy suốt từ sáng đến tối để kịp tiến độ công việc. Nơi được mệnh danh là thung lũng Silicon, trung tâm công nghiệp của nước Mỹ trong lĩnh vực công nghệ và tập trung hầu hết các tập đoàn hành đầu thế giới. Bỏ ngoài tai sự nhốn nháo của lớp học, chỉ có Chíp là vẫn ngồi lặng đó.
” – Phượng “Sài Gòn” gợi ý. Như thường lệ, một tô bò kho, hai ổ bánh mì, bàn bên phải, góc trong cùng. Nhưng Ghét không biết phải đi như thế nào vì cậu chưa bao giờ đến đó.