Anh ấy đến chương trình của tôi vào một buổi tối, rồi làm cho tôi đêm đó cứ trằn trọc mãi. Đừng bao giờ quá phụ thuộc vào tờ giấy đến mức không ngoái nhìn khán giả. Riêng đối với tôi thì thế là ổn, chỉ cần nói được đôi ba câu ngớ ngẩn đó thôi cũng giúp tôi bình tĩnh và tự tin trở lại.
Có những nền tảng không bao giờ thay đổi! Ngồi nói chuyện trực tiếp với ai đó hay chat trên mạng đều là những hình thức giao tiếp giữa con người với nhau. Nhưng dù sao đi nữa thì tình huống này cũng thật buồn cười. Tính tò mò muốn biết về mọi thứ kết hợp với thói quen lắng nghe đã dần tạo nên một Andrew có sức cuốn hút người khác.
Cha tôi đặt chân đến mảnh đất này khi ông còn làm một thanh niên trai tráng. Đại đa số chúng ta khi oe oe khóc chào đời thì đều có mức khởi điểm như nhau. Trong một bữa tiệc, mọi người đang bàn luận về đề tài sức khỏe và ai cũng có những nỗi ưu tư riêng.
Ngược lại, bổ ích mà không hấp dẫn thì khán giả sẽ bật ngay sang kênh khác. Chín giờ, buổi phát thanh đầu tiên của Larry King bắt đầu! Tôi mở đoạn nhạc dạo Swingin Down the Lane. Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe.
Và họ cũng có những cảm xúc như chúng ta, thích hay không thích những điều gì đó như chúng ta vậy thôi. Những người thân quý mến bạn, những sở thích của bạn, một điều từ thiện bạn đang làm… Thậm chí đơn giản như là một quyển sách hay mà bạn vừa đọc, một bộ phim thú vị bạn mới xem xong… Hãy tìm lại niềm vui và sự nhiệt tình để khi trò chuyện với một ai đó, bao giờ người ta cũng thấy nụ cười trên gương mặt bạn. Nếu không biết rõ về người quá cố thì bạn có thể nói về những thành tựu mà ông ấy (hay bà ấy) đã đạt được.
Có một câu hỏi mà tôi thường đặt ra khi gặp gỡ nhiều người ở các buổi tiệc… Tôi đã gần 100 tuổi và người ta hỏi tôi rằng bác sĩ của tôi nói gì về chuyện này? George ngừng nói, nhìn một lượt quanh bàn, rồi tỉnh bơ nói tiếp Ông bác sĩ của tôi đã mất cách đây mười năm! Việc làm quen hay hỏi chuyện đều ưu tiên cho nam giới.
Sau khi bình tĩnh lại, ông nhắc tôi rằng linh mục thì sống độc thân và không cưới vợ. Will Rogers từng nói: Một người dù khờ khạo đến đâu chăng nữa ít ra cũng biết đôi chút về một lĩnh vực nào đó. Trong khi đó con trai của bạn lại là một đứa chăm chỉ, cũng sắp thi đại học và khát khao trở thành bác sĩ.
Sau khi cho tôi biết giờ nào, ngày nào và tại đâu, ông hỏi: Anh sẽ nói về đề tài gì? Theo bạn thì ba người còn lại ở bên dưới sẽ làm gì? Có nên kéo anh vừa cao vừa mập rơi xuống lại để lỗ thông thoáng khí hay không? Liệu bọn họ có đánh nhau để giành phần thoát hiểm trước không? Và nếu là một trong số họ thì bạn sẽ thoát hiểm bằng cách nào? Đây là một đài phát thanh nhỏ nằm trên đại lộ thứ nhất ở Washington.
Tôi trả lời: Tôi không có đề tài nào cả. Có thể tôi không thích, nhưng nếu không biết thì tôi sẽ trở thành người lạc hậu. Đôi lúc cũng cần trình bày tỉ mỉ và chi tiết mới có thể giải quyết được công việc.
Và tại sao họ có một vốn tri thức lớn. Các bạn còn nhớ anh chàng ca sĩ hát ca khúc Remember mà tôi từng kể ở chương 4 không? Anh ta là vị khách mời có đầy đủ cả bốn yếu tố trên. Nhưng Joe từ xưa đến nay vốn không thích nói về cuộc sống riêng tư.