Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn. Định kiến tàn sát sự phong phú. Thậm chí, ông có thể làm vua làm chúa ở đó.
Không phải là rứt tung. Ba năm! Vậy mà anh không nhớ nổi cái số xe. Anh họ bảo chị út và bạn: Chủ nhật bận gì không, anh đưa hai đứa đi mua sắm.
Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Nói chung là tốn thời giờ. Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà.
Bạn có cảm giác vừa ham muốn vừa sợ hãi độ sâu của nàng. Chỗ khác, riêng xông hơi một lần đã 80. Và cả những điều bạn đang viết này cũng chẳng làm hao hụt hết sự cao thượng cũng như khiêm tốn của bạn.
Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình. Ở đây, còn được tập, được bơi, ngày đến mấy lần cũng được. Mất thì thôi nhưng trong đó có quyển vở chứa bài viết này.
Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn. Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó. Cháu bảo: Cháu chỉ so sánh chuyện râu thôi cơ mà.
Họ cũng tội gì mà thử nghĩ nếu ngoảnh mặt trông lên, gặp một rừng mắt trừng xuống có hãi không. Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?. Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua.
Dù gì thì gì, nó vẫn đem lại cảm giác an toàn và quyền lực tự chủ hơn những giấc mơ. Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được. Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi.
Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế. Bạn định ăn sáng nhưng không có cảm giác đói. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.
Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa. Chúng tôi vào thang máy và đi lên. Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.