Nói xong bèn rút đao ra. Anh chợt nghĩ ra một diệu kế. Dù Lưu Bị có lòng nhân nghĩa đến đâu cũng không nhường nước cho Gia Cát Lượng.
Ông Giáp có hai người bạn là ông ất và ông Bính không ngờ hai ông này trở mặt thành thù. Như vậy Gia Cát Lượng đã hoàn tất xuất sắc sứ mệnh quan trọng đến Giang Đông bằng phương pháp kích tướng. Muốn trình bày đôi điều mới mẻ để thỉnh giáo các vị thật
Huyện quan cúi đầu suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “ Họ của đại nhân không có trong thiên hạ". Mọi người trong cửa hiệu chăm chú nhại chúng tôi. Nghe lời nói đó ngoài cười đau khổ ra khó còn biết nói gì nữa.
Nhiều lúc con người phải tính toán cho mình. ý nghĩa câu chuyện này ở thủ đoạn đàm phán của Papana. Mỗi khi có biến đổi anh sẽ đối mặt với một không gian giao tế xa lạ, phải đi hết một vòng giao tế mới, tái tạo một quan hệ người với người, thời gian này là thời kỳ cọ xát tiếp hợp của quan hệ giữa người với người.
Quá trình kích tướng luôn luôn là quá trình đọ sức nhẫn nại, ai mất nhẫn nại trước thì thua. Trong quan trường nước ta thời xưa, các quan ai ai cũng biết nhìn mặt mà bắt hình dong, giỏi biến sắc. Lý Liên Anh ứng biến vừa nhanh vừa khéo.
Bấy giờ quân Lỗ mới thúc trống trận liên hồi, quân lính hưng phấn ào ào xông lên đánh bại quân Tề. Điệu bộ đứng đắn, cử chỉ chậm rãi, động tác nghiêm trang, vững vàng như núi Thái Sơn. Các con vây quanh xem, nhìn ông một cách khâm phục tựa hồ muốn nói: "Xem kìa, bố thật giỏi”.
Trái lại nếu mặc họ “anh cứ làm đi!" thì đối phương hoặc không muốn làm nữa hoặc do dự không làm nữa. Vương Cảnh thấy thế bèn nói: "Bởi vì người câu quá thanh liêm nên không câu được con cá tham mồi". Đối địch với anh thì họ chẳng có lợi ích gì, vả lại là ngườ “hung hãn” mà chừa cho họ đất sống, vậy thì sao họ lại không vui lòng giúp đỡ anh?
Tục ngữ có câu "Hoa hoa kiều tư nhân đài nhân" (Kiệu hoa người khiêng người). Chu ân Lai trước sau chỉ mỉm cười tỏ ý tán thưởng và cảm tạ. Một người bạn đi Mỹ viết thư về nói rằng: "ở đây tôi không có điều kiện giao tiếp, rất khó gặp bạn bè.
Được Lỗ Túc dàn xếp, hội đàm của Gia Cát Lượng với Tôn Quyền nhanh chóng khôi phục và nhanh chóng thỏa hiệp. Đại tướng Công Tử Lữ nói với Trang Công rằng: "Bệ hạ cần phải lập tức chế ngự ông ta, nếu không dần dần quân đội sẽ bị ông ta thâu tóm”. Nhưng vì năm 1980, Catter quá quan tâm đả kích người đồng đảng không còn sức lực đâu chú ý đến Reagan của đảng Cộng hòa, không tìm ra được nhược điểm chí mạng của Reagan, cho nên cuối cùng bại trận lui về vườn trồng lạc.
Một người vô vọng thì không còn tâm tư nào lên đài múa hát, kinh doanh nửa, đài của họ không cần phá mà tự đổ. thậm chí tôi có thế xin các ông tha cho, tôi không muốn trúng cử chút nào cả. Nghe nói có một anh chàng óc đất, chốn non cùng núi tận một hôm đi ra đường gặp mưa, vừa may anh ta cầm trong tay một chiếc gậy và một mảnh vải.