Việc đứng dậy được mới là điều đáng nể. Suốt ngày, ông chỉ làm việc như một thợ phụ chụp ảnh, chỉnh sửa lại các tấm ảnh và viết các bài báo trong khi tích cực vận động lập hội Người Việt Nam yêu nước. Họ đã trả giá cho những cái đó.
Việc mở cửa Indonesia, Trung Hoa đại lục, Ấn Độ đã mở ra những thị trường, những lối đi đầy mạo hiểm chưa có nhiều người đặt chân đến. Anh không phàn nàn hay than vãn một cách cay đắng về sự bất tài của các đồng nghiệp. Khi ấy, bà tự nhủ sẽ không bao giờ trở lại cảnh nghèo nữa.
Cuộc sống có thể đã quá tệ bạc với ta. “… Lòng can đảm để tôn trọng sự thật mà ta đã biết , kế đến là lòng can đảm để đối mặt với chính mình , với sự thú nhận tất cả những sai lầm mà ta mắc phải –các sai lầm chỉ là tội lỗi khi không được thú nhận. Ta cảm thấy đau khi cơ bắp ta bị căng quá mức hay khi một điều gì đó sảy ra trog cơ thể chúng ta .
Bè lũ 4 tên sau cùng bị lật đổ rồi Đặng trở thành “Tân Hoàng đế”. Trước kia, thầy tôi đã từng nói : lhi bạn đối mặt với đau khổ, đừng dằn vặt, đừng sụp đổ, chỉ nên nếm trải đau khổ. Chẳng bao lâu sau, chỉ với 11 peso trong túi cùng với một ít quần áo, bà rời khỏi Sta.
Hàng xóm lần này lại đến chúc mừng ông. Không có thất bại nào được ghi lại trong biên niên sử của những con người chân thật, chỉ có những con người khiếp nhược, những người thất bại và không dám cố gắng lần nữa. Hai vợ chồng lại bắt đầu lại từ đầu.
Ngày anh mất, tôi đến gặp anh lần cuối. Nhưng điều đó không đúng. Khi đi trên đường không ai thèm chú ý đến tôi.
Vì thế, tôi luôn mong được đến trường, tuy nhiên đó cũng là nơi tôi vừa yêu vừa ghét. Lần nọ, khi một người đàn ông hỏi rằng có thể tìm thấy Goodyear ở đâu, người ta bảo : “ Nếu ông nhìn thấy một người đàn ông với một chiếc áo cao su Ấn Độ, đôi giày cao su Ấn Độ và một cái túi tiền cao su Ấn Độ, không có su nào trong ấy, đó chính là Charles Goodyear. Hãy thử suy ngẫm điều này, “tuổi tác” thật sự là một sản phẩm của con người.
Ngày hôm sau, khi vào phòng thi, đầu óc tôi trống rỗng! Tôi làm bài thi rất tệ và kết quả tôi bị điểm 2. Chin qua đời vì đột quỵ vào tháng giêng năm 1988. Điều tuơng tự cũng trải qua với chúng ta .
Chưa từng có ai đạt được thành công xứng đáng mà không một đôi lần thấy một chân của mình lơ lửng trên bờ vực của thất bại. Có bao giờ bạn thấy 1 viên kim cuơng ở dạng thô chưa?Tôi dám chắc là bây giờ có đặt các viên kim cuơng chưa được cắt gọt ở ngay trước mặt nhiều người trong chúng ta cũng không nhận ra đó là kim cuơng. Thất bại bị xem là điều cấm kỵ.
Nhiều bạn bè tôi bỗng dưng biệt tăm biệt tích. Cô con gái 11 tuoir của bà đã chết vì bệnh suy thận sau mấy tháng hôn mê. Tôi thấy ông đang nằm trong một nhà tù bẩn thỉu ở Pháp, như thể ông đang bình tĩnh chờ đợi, dưới bóng của máy chém, cái chết mà ông mong đợi sẽ đến với ông vì điều ông đã làm nhân danh nhân loại.