Phần còn lại của câu chuyện đã thuộc về lịch sử Vậy đâu mới là thành công thật sự? Tôi chắc rằng tất cả chúng ta đều đã biết hoặc đã nhìn thấy cầu vồng. Tôi bắt đầu vỡ mộng, tinh thần suy sụp.
Trong vòng 6 năm tiểu học, ông giành được hơn 80 giải thưởng. Không biết có phải vì đó là cách buôn bán của ông hay vì chúng tôi chỉ là những kẻ ăn bám mà ông đối xử bất công với chúng tôi khi ông dành toàn phần thịt ngon nhất cho khách hang và để cho chúng tôi toàn những mẩu vụn không ai thèm mua. Nhưng bất cứ nơi nào bà đến, từ các túp lều cho đến các cung điện, không có một chỗ nào biết đến đau buồn và bất hạnh.
Có lẽ nhiều người đang nghĩ rằng tôi đang cố gắng kéo họ ra khỏi công việc. Một người có thể leo lên sau khi rơi xuống sẽ chẳng bao giờ chết đuối cả. Cuối cùng, tôi cho họ biết câu trả lời mà tôi sẽ chia sẻ với bạn ngay lúc này:
“Nặng hơn máy bay trên không trung là điều không thể có được . Năm 1967, Ali bị tước danh hiệu vì chống chế độ quân địch với lí do tôn giáo. Lại thất bại trong kinh doanh năm 1833.
Ông chẳng bao giờ biết được rằng mình đã khám phá ra Tân thế giới và mãi cho đến nhiều năm sau đó,sự thịnh vượng tột bậc của khu vưc này mới được nhận ra. Cruz, một làng đánh cá nhỏ ở tỉnh Laguna , nam Manila, Philipines. Nhiều người lại muốn thoát ra và tự mình bắt đầu một công việc gì đó nhưng lại sợ đánh mất công việc “dễ chịu” hiện thời.
Vào ngày 21/8/1983, Ninoy Aquino bị bắn chết tại sân bay quốc tế Manila chỉ 50 giây sau khi rời khỏi băng ghế máy bay. Trong một buổi họp, chúng tôi được hỏi một câu hỏi rất rành mạch( không biết có phải vậy không nhưng chúng tôi nghĩ vậy): “ Ai không muốn gặp rắc rối, xin hãy giơ tay lên?” . Nhưng ông đã chọn cách đương đầu với số phận vì cảm thấy việc chia sẻ những nỗi khổ với nhân dân mình trong thời kỳ khủng hoảng chính là trách nhiệm của ông.
Chúng ta cần cả “thành công” lẫn “thất bại” để tìm ra “cầu vồng” của riêng mình. Anh dành thời gian rảnh cho việc làm từ thiện. Hôm nay tôi xin ca ngợi Socrates – vì tôi nhìn thấy gương mặt thô kệch của ông lúc ông đứng ở nơi cuối cùng của đường ray được gọi là thất bại, ngước mắt nhìn lên trong những khoảnh khắc dường như vĩnh cửu, trước khi ông uống chén thuốc độc mà những kẻ hành hạ ông đã bắt ông phải uống.
Và mỗi ngày, những con người bệ rạc ấy bị sự nhút nhát ngăn cản thực hiện nỗ lực đầu tiên, và bản thân họ bị chôn vùi. Có lẽ câu chuyện dưới đây của Bob Protoc trong quyển “ You were born rich” ( Sinh ra đã giàu có) sẽ được minh họa cho điểm mấu chốt trong thông thông điệp của tôi Sự kiên trì của anh em nhà Wright đã cho chúng ta đôi cánh để bay.
Đây chính là thái độ Kia Su hay còn gọi là hội chứng “sợ bỏ lỡ hay bị cuỗm mất” mà tôi đang đề cập đến. Tôi đi vận động hết khoa này đến khoa khác và tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã phát tờ bướm ghi lại khẩu hiệu vận động như thế này: Tôi được chỉ định làm thư ký phụ trách các tổ chức xã hội của Hội sinh viên.
Ông lau dọn kho và các gạt tàn thuốc, xắp xếp mọi thứ ngăn nắp trước khi một ngày làm việc mới bắt đầu. Tương tự, mỗi “nhân” một khi đã gieo trồng có thể tạo ra một quả nhưng quả này có thể xuất hiện ở một thời điểm khác trong tương lai. Hiện nay anh đanh làm chủ 3 cửa hàng hoa, với nhân viên là những người hoàn toàn khỏe mạnh.