Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em. Ví dụ như dùng khi lúc anh họ kể về bạn trong bữa cơm: Anh em nhà thằng này cứ tắm xong là lấy quần áo sạch lau người, mà khăn tắm thì có. Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra.
Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét. Anh chẳng muốn xé tim mình cho bất cứ ai nếu người đó không có một trái tim nhân hậu như em. Tôi không muốn đi đâu cả.
Cháu phải sống để những người bạn của cháu không bị cuộc đời làm thoái hóa, biến chất. Nhưng bạn cũng tìm cách tiêu xài cho bằng hết. Từ chuyện con chó ngao mà suy lớn lên thì việc quyết định hành động của một chính quyền có thể là quyết định của một tập đoàn kinh tế.
Người đời có kẻ ngấm ngầm bảo bác ranh ma, xảo quyệt. Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt. Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc.
Cũng như với cuộc đời này. Ông sợ đó sẽ là những ánh hào quang rực rỡ cuối cùng. Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.
Đấy là tại ở trong môi trường luẩn quẩn. Chỉ là ta đang viết. Cậu em hướng dẫn tận tình.
Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ. Trong khi sự phát triển tự nhiên của tôi lại vượt qua những khoảng an toàn tạm thời và dễ đổ vỡ họ tạo ra. - Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ.
Một tài năng thiện bao giờ cũng có năng lực lớn hơn nhiều so với tài năng ác. Dù không bao giờ có tận cùng. Bạn chả bao giờ thanh minh, phản ứng làm gì.
Tôi ngồi như tượng đá. Không hẳn vì đó là cảm giác của kẻ cô đơn ít tiếp xúc. Nhưng vấn đề đó lại là loại cảm xúc bất mãn về cảm xúc tự nhiên.
Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi. Trí nhớ của con người không dành để quan tâm được đến tuốt tuồn tuột mà để biết lưu lại cái mình cần. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.