Lệ thuộc dẫn đến sợ hãi. Lười biếng là sự bám víu vào những gì nhàn hạ, vào những cách suy nghĩ tối giản hóa mọi việc miễn sao cho tiện lợi. Vật chất không mang lại hạnh phúc, cũng không mang đến nỗi bất hạnh.
Còn phần chia sẻ sau lớp học giúp em tăng thêm niềm tin vào con người. Chúng như những sợi chỉ muôn màu muôn sắc được dệt chung để tạo nên một tấm thảm kỳ diệu của cuộc sống. Những quyền này chỉ có thể đạt được thông qua tính khiêm tốn và tôn trọng những quy luật vĩnh cửu của vũ trụ.
Nếu không tự kiểm soát được bản thân mình thì chúng ta sẽ bị người khác làm việc này. Tâm trí ta không bị chồng chất nặng nề bởi những suy nghĩ không cần thiết. Không ai, hay không điều gì có thể đe dọa chúng ta.
Điều này còn đẩy chúng ta đi xa hơn nữa, đến mức suy đồi đạo đức, cẩu thả, có những động cơ ích kỷ, sự cạnh tranh không lành mạnh, thiếu tính sáng tạo và dẫn đến chán chường. Chú ý xem bạn cảm thấy thế nào khi viết ra những điều ấy. Sự tha thứ giải thoát chúng ta khỏi những cảm xúc cay đắng này.
Bình yên là sự tự do, thoát khỏi gánh nặng của sự tiêu cực và lãng phí. Và nếu bạn luôn có sáu câu hỏi này bên mình như những người bạn tốt, thì sẽ còn rất ít điều trong cuộc sống vượt ngoài sự hiểu biết của bạn. Bước trên con đường đời sống tinh thần nghĩa là chúng ta sẽ phải trải qua những chiêm nghiệm về cái tốt đẹp nguyên thủy này.
Hãy để bình yên tìm thấy mái nhà của nó trong lòng chúng ta. Những người chân thật biết rằng khi thay đổi, họ không thể mất gì, thậm chí còn có thể học hỏi thêm. Một khi chiêm nghiệm thực tế về phẩm giá cao quý và bản chất thực sự của bản thân, chúng ta sẽ nảy sinh niềm tin, rằng mình có quyền được hưởng sự bình đẳng, tự do, hạnh phúc như một tài sản thừa kế vĩnh viễn, có quyền được yêu thương và được đối xử công bằng.
Những điều quý báu ở đời là lòng thương yêu, sự bình yên và hạnh phúc. Một khi châm chước trước thái độ thờ ơ, hờ hững thì trong nội lực chúng ta không còn chỗ cho khát vọng nỗ lực, phấn đấu hay tự cam kết với chính mình. Thời gian qua đi, tri thức của ta ngày càng nhận ra một cách rõ ràng điều gì đúng và bắt đầu sửa chữa sai lầm.
Sao lại không thử và cố gắng hết sức mình?". Sự tha thứ dựa trên nền tảng của sự thông cảm sẽ cho phép chúng ta tự do. Quy trình này chính là một sự tiến bộ.
Vậy thì sao bạn lại không? Nó dễ hiểu, miễn phí và giúp bạn có tất cả những gì cần để có thể thành công: chính bạn với bộ óc đáng kinh ngạc, tâm trí rộng mở đang háo hức khám phá vẻ đẹp cuộc sống, tấm lòng tốt lành và ước muốn xứng đáng được hạnh phúc của bạn. Đúng, sao lại không nhỉ! Và khi bạn đã nghĩ được như thế thì sau đó bạn sẽ thấy rằng "Đúng thế, mình làm được. Cho phép chúng có được cảm giác nhẹ nhàng và thoải mái.
Sau một lúc thư giãn, tôi nhẹ nhàng đưa tâm trí trở lại với căn phòng và những cảnh vật xung quanh tôi, nhưng tôi vẫn giữ cảm giác bình an ấy. Ví dụ, Leonard de Vinci muốn khám phá ra cách giúp con người bay. Khao khát đạt được thành quả sẽ tước đoạt sự trong sáng khỏi những hành động của chúng ta.