Lincoln không cần một người khuyên bảo, ông chỉ muốn có một bạn thân nghe ông nói và hiểu ông để ông trút tâm sự của ông thôi. Cậu lại viết thư hỏi đại tướng Grant xin cho biết những chi tiết trong một trận mà đại tướng cầm quân. Cho nên phải kín đáo: Đừng nói tới sự thành công của ta; như vậy người chung quanh chắc chắn sẽ vui lòng.
Ông Doe thân ái, Ông giúp tôi một việc nhỏ được không? Đã gần một năm, tôi khuyên công ty tôi in một cuốn tổng mục các khí cụ và vật liệu với cách dùng đồ đó, để các kiến trúc sư dễ tra cứu. Tại sao vậy? Là vì ông kêu nài, phản kháng để tỏ cái quan trọng của ông ra, khi người thay mặt cho công ty chịu nhận thấy sự quan trọng đó, thì những nỗi bất bình tưởng tượng của ông tan như mây khói hết. Họ không oán hờn gì hết, họ không cho rằng họ bị chúng tôi phản.
Tôi cám ơn Ông và cầu chúc Ông. "Ông Smith, ông đã đắc lực giúp chúng tôi (nếu quả có vậy). Ông chịu nhận rằng lời đó đúng.
4- Kẻ phú quí tới bực nào mà không có nó thì cũng vẫn còn nghèo; còn kẻ nghèo hèn tới đâu, mà sẵn có nó thì vẫn còn cái vốn vô tận. Một người học trò của tôi Albert B. Dậy từ 3 giờ sáng, quét tiệm và nai lưng ra làm 14 giờ một ngày.
Con số 6 hôm trước đã có ai bôi đi, viết con số 7 thay vào. ít ngày sau, ông Chamberlain nhận được tấm hình với chữ ký của Tổng thống gởi biếu và mấy lời cám ơn một lần nữa. Rất ít người xét đoán một cách hoàn toàn khách quan và sáng suốt.
Tại đó, có kê một cái xe hơi hiệu Packard, gần như mới nguyên. Như tên tướng Al Capone chẳng hạn. Ông xử trí khéo léo như vầy; ông khen lớn:
Phải khéo léo, đừng khen bất ngờ quá, cho bà khỏi nghi. Mười một ngày sau, ông đau phổi mà chết tại một nhà ga. Mỉm cười với ai, tức như nói với người đó: "Tôi mến ông.
Trong một bài tiểu luận về "Nhân tánh" ông kể: "Khi 8 tuổi, tôi về nghỉ hè ở nhà cô tôi. Ông Want không cho thêm người phụ, cũng không rút công việc, rút giờ làm việc, mà anh ta vẫn vui lòng. Khi bà hỏi anh ta làm sao mà dụ dỗ được nhiều đàn bà như vậy thì anh ta đáp: Thằng khờ nào mà chẳng làm được.
Nhưng Hoàng đế nói: "Có cần chi điều đó". Đã phí nhiều năm để tranh biện, gây lộn, và tạo ra sự phản kháng lại mình. Tôi ngắt lời: "Bất kỳ lỗi lớn hay nhỏ cũng có thể đưa tới những kết quả tai hại hết.
Thiên hạ sẽ ngủ gục mất. Vì ông chủ xí nghiệp đó là hạng người lạ lùng, lúc nào cũng hầm hầm, nói năng thì cục cằn thô lỗ. Tôi cãi: "Đừng nói chơi mà!".