Chat Xex

Em gái áo đỏ dâm đãng ngồi trong công viên

  • #1
  • #2
  • #3
  • Từ chỗ cô ta đến chỗ này đã vài cây số rồi. Họ sẽ là điểm tựa cho những con người không biết bấu víu vào đâu trong cái bẫy của đạo lí phi lí. Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa.

    Biết chỉ để biết mà thôi. Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém. Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục.

    Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi. Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng. Và cho bạn thời gian để giúp họ nhìn thấy điều đó.

    Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực. Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất. Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa.

    Cháu vẫn nằm trong chăn. Tôi sợ cảm giác yên bình lấp đi những sâu cay cần có. Phải thế chăng? Phải đóng kịch, phải đeo mặt nạ thì người ta mới cho là mặt thật.

    Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông. Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói. Họ không thừa nhưng cũng không quá thiếu.

    Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về. Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên. Không được đâu cậu ơi.

    Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm. Rất rối rắm và hoang mang. Nên cứ phải từ từ từ từ.

    Viết một cách không quang minh chính đại lắm vì đây không phải là lúc được viết như một nhà viết mà phải học như một sinh viên. Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì. Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.

    Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu. Không hiểu sao ư? Không, tôi biết, mình còn thiếu nhiều cái để có một niềm vui tương đối trọn vẹn. Ngồi ở rìa bồn hoa, những người là người.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap