Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. Đó quả là một câu nói hay.
- James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc.
Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư. Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo. James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa.
Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: - Không đơn giản đâu. - Khởi đầu thì khá tốt.
"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi. Sau đó, khi người được ủy quyền đã chứng tỏ được khả năng làm việc của mình và cho thấy họ đang đi đúng hướng thì mức độ thường xuyên của những lần kiểm tra, đối chiếu đó sẽ giảm đi.
Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. - Bất cứ điều gì cần làm sao?
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: "À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác:
- Giờ thì tớ hiểu rồi. - Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại.
Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.