Và lòng quả thấy băn khoăn thì hãy cho bà ấy tiền hoặc đến tận nhà thăm hỏi. Vậy mà tôi đang viết. Họ còn bất lực hơn nữa.
Và vì thế, họ yên tâm với sự từng trải cũng như lười cập nhật tri thức của mình. Chụp xong lên chiếu đánh chén ngắm ngó người ngợm phố phường. Có tiếng bác gái ở giường bên trở mình, có lẽ vì bị đánh thức.
Nhưng người đem đến lí luận và động lực lại chính là giới trí thức. Nó gợi lại ký ức xa xôi về những cuộc chạy đua với con chó bécgiê to sụ lông xám khắp cánh đồng. Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn.
Họ biểu trưng cho chính họ. Nhưng đành phải nhả ra. Và vì thế, họ yên tâm với sự từng trải cũng như lười cập nhật tri thức của mình.
Nhưng sẽ có nhiều trách móc đấy, nếu quả thực bác vào viện là do bạn. Con người dường không đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt. Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau.
Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo. Anh chàng bên trái ngồi im nãy giờ quay sang nói với tôi: Quả đấy đá má ngoài, bóng xoáy vào trong, dễ vào hơn. Hãy để bác nói, đôi khi nói là một cách giải toả tốt.
Nhà bạn có nhiều người làm trong ngành, có người nói đùa đùa thật thật: Thắng thì ai chả thích nhưng chỉ mong Việt Nam bị loại ngay từ vòng đầu. Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi. Hết 2 phút rồi mà chưa nhớ ra.
Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà. Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau. Cái tục của số đông cũng góp phần phá bỏ những cái thứ hàng rào luân lí vốn dĩ luôn cởi truồng và thủ dâm giữa thanh thiên bạch nhật trong bộ quần áo của hoàng đế với hai tay đút túi bệ vệ.
Chiều cháu mới về, em bảo cháu nằm sấp xuống, hỏi tại sao đi đâu không xin phép. Bố bảo: Đáng xem thật. Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa.
Đúng lúc đó thì một gã cổ quái từ đâu đi vào, gió thổi mạnh lên. Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí. Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng.