Ông biết rõ những nguy hiểm tại khám Sing Sing và chức đó không vững vàng gì; muốn yên thân phải biết theo chiều gió của chính trị. Học thì sơ sài, cha bị giam thâu (thiếu nợ mà bị giam) và chính nó nghèo lắm, nhiều khi bị "lửa cơ đốt ruột". Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó.
Nhà kỹ nghệ giữ lời hứa và tòa nhà cất xong đúng hẹn. Lúc đó, đại tá có la lên: "Thưa Tổng thống, thì chính tôi đã khuyên Ngài như vậy không?". Chúng ta can đảm nhận kỹ chân lý này: Mỗi người mà chúng ta gặp đều tự coi có một chỗ nào hơn ta.
Tôi, tôi mua xe cam nhông hãng Mỗ", thì tôi ngọt ngào trả lời ông ấy rằng: Đặt những câu hỏi bắt người ta phải trả lời "có" là một điều rất dễ. Rồi một đêm, ông nảy ra một ý.
Cho nên Franklin quyết chinh phục được lòng thiện cảm của kẻ thù. Nếu bạn biết chắc rằng người ta lầm mà bạn nói thẳng ngay ra, thì sẽ ra sao? Đây, thí dụ dưới này cho bạn thấy. Đời sống trong những quán trọ nhà quê đó không vui thú, cũng không đủ tiện nghi; nhưng sống như vậy, ông còn thích hơn là về nhà để thấy bà Lincoln với những cơn tam bành, lục tặc của bà ấy.
Lần này thì ''bị" rồi. Các nhà chính trị Đức hoảng sợ. Nhưng trăm người đàn ông thì không có đến một người chịu gắng sức thành công trong hôn nhân.
Thường thường bà chạy lại nhà một bà chị để phàn nàn về chồng, trút hết tâm sự, khóc la, đe dọa. Nói cho đúng, tôi đã vô lễ và những lời chỉ trích đó không phải là không xứng đáng. Buổi học sau, "tội nhân" đó đứng dậy, nhìn thẳng vào các bạn, đọc lớn tiếng những lời chửi đó của họ.
Rồi nó lại bận bi-gia-ma như người lớn. Viết như vậy mà đòi làm cho người ta muốn lại chơi với mình! Người học trò đó chỉ nói tới mình thôi, không hề có một lời khuyến khích bạn. Trong ba năm trời, ông giữ được trong gánh hát của ông Chaliapine, một danh ca đã làm cho các khán giả sang trọng ở rạp Metropoitan Opéra phải say mê về giọng trầm trầm tuyệt thú của va.
Điều đó dễ hiểu quá mà! Không cần phải theo học bốn năm tại Harvard để tìm thấy chân lý đó. Ông lấy tên của hội trưởng một công ty xe lửa để đặt tên cho một xưởng lớn của ông và nhờ vậy mà công ty xe lửa đó thành khách hàng mua đường rầy của ông! "Nên ôn tồn, ngọt ngào, không nên xẵng".
Lần sau, muốn xin bọn cắm trại có ý tứ một chút cho khỏi cháy rừng, hoặc muốn bán một món hàng hoặc mời một ông bạn dự vào một việc thiện, xin bạn hãy trầm tư một lúc và tự hỏi: "Họ chịu làm điều mình xin họ là vì lẽ gì?". Nhưng, Emerson nói, "lễ phép tức là phải chịu nhiều hy sinh nhỏ". Tôi tin rằng ông là một quân nhân can đảm và có tài dụng binh.
Bây giờ người ta không biết xây nhà đẹp như vậy nữa. Dillinger thỏa mãn nó bằng cách giết người, ăn cướp các ngân hàng. Cả ngàn lính đào ngũ.