Chàng cũng biết rằng Gnome chính là vị thần mình cần tìm tới để hỏi về cây bốn lá. Càng về gần mảnh đất, chàng càng ấn kiếm sâu hơn để tạo độ dốc. Màn đêm chầm chậm buông xuống dày đặc.
Bà lại bực bội càu nhàu: chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ? Không ai nghĩ là sẽ tìm thấy cây bốn lá ở đấy.
Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút. Đúng là thật khó mà tìm được vị trí chính xác nơi Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc. Ngước lên nhìn trời, bỗng tầm mắt chàng thấy thấp thoáng một đỉnh núi rất cao từ phía xa.
Vì vậy hãy để ta yên. Mụ phù thủy Morgana phát ra một tiếng cười khoái trá và hiểm độc rồi thu người cùng con cú vượt đêm tối bay về phương bắc, nơi mụ biết Sid đang nằm nghỉ. Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không.
- Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá. - Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy. - Cách đây vài dặm có một vùng đất hoang chưa hề được sử dụng.
Nott quyết định đi đến nơi mà anh chắc chắn sẽ tìm được Merlin, đó là vườn thượng uyển của hoàng cung. Có lẽ là cả hai đều đúng. - Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút.
Khi đến nơi, Nott thấy Merlin đang đứng sừng sững giữa khu vườn, ánh mắt trang nghiêm nhìn thẳng vào Nott. Chàng có thể nghỉ ngơi bây giờ và ngày hôm sau mới bắt đầu làm cũng chẳng sao. Anh đã chấp nhận thách thức của ta trong số hàng trăm hiệp sĩ.
Không sót người nào cả, ở mỗi góc đường, ở mỗi quán xá, ở cột đèn giao thông, ở mỗi ngóc ngách của thành phố này. - Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao. Thế nhưng cũng chẳng có gì khác hơn nữa.
Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới. Sid dần dần chìm vào giấc ngủ. Và ai là người biết rõ từng tấc đất trong khu rừng này? Thật dễ dàng: đó không ai khác hơn chính là Thần Gnome - Hoàng tử của lòng đất.
Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm. Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi.