Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức. Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Tớ rất ghét những thứ đó.
Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.
"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".
Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện. Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau:
- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?".
Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.
- Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu. Áp dụng mức độ này khi bạn hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của người được ủy thác công việc và khả năng rủi ro xảy ra là ở mức tối thiểu. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn.
Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng. Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên.
- Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.