- James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng.
Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.
Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Trước tiên, cậu có thể thẳng thắn nói cho tôi biết những gì cậu nắm được khi tôi giao việc cho cậu lần trước không? Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.
Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi.
Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.
• Thời gian hoàn thành dự án? • Phạm vi thẩm quyền của tôi? • Những điểm cần kiểm tra, đối chiếu để đánh giá? Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ.
Nhưng khi tớ hỏi vì sao cô ấy lại tự quyết những điều không thuộc thẩm quyền của mình và liên hệ với những người đó mà không hỏi ý kiến tớ, cô ta cho rằng dựa trên những gì tớ đã dặn dò thì cô ta có toàn quyền quyết định đối với dự án đó, và cô ấy có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo dự án được thành công. Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình.
Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.