Tối qua, chàng đã phải thức khuya làm việc, vì thế chàng quyết định cho phép mình ngủ thêm một chút để lấy lại sức khỏe. May mắn vô tận sẽ thuộc về mi còn ta sẽ triệt tiêu được đối thủ của mình. trong vườn hoa của lâu đài của Merlin.
Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta. Những ngọn gió nhẹ thoảng qua làm giảm bớt sự mệt mỏi của hành trình chinh phục ngọn Núi mẹ. Màn đêm chầm chậm buông xuống dày đặc.
Sự sợ hãi mong muốn của anh cuối cùng đã được khẳng định: "Ta sẽ không bao giờ gặp may mắn. Làm sao ta có thể tìm được một cái cây bốn lá nhỏ xíu trong khu rừng bí hiểm đó. Những lời thần Gnome đã nói vẫn còn ám ảnh anh.
" Nghĩ về sự thất bại của người khác làm Nott cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái hơn, thậm chí cả thích thú nữa. Đột nhiên một giọng nói vang lên phía sau khiến Nott giật mình đứng bật dậy. Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không.
Mụ ta giờ đã hết cười nổi. Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt: Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình.
Năm đầu tiên công việc kinh doanh của tôi diễn ra khá suôn sẻ, vì thế tôi đầu tư nhiều hơn vào việc sản xuất túi xách với các nguyên liệu da thật và đã đi khắp nơi để tìm hiểu về cách làm ăn của những cửa hàng da khác. Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ. Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra.
Họ bực bội trách cứ Merlin vì đã đưa ra một thử thách quá khó, hầu như không thể có hy vọng thực hiện nổi. Một số khác đề nghị tổ chức cuộc truy lùng kho báu hay đi săn thú dữ. Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi.
Nott quyết định đi đến nơi mà anh chắc chắn sẽ tìm được Merlin, đó là vườn thượng uyển của hoàng cung. Sid đang chìm sâu trong giấc ngủ yên bình với giấc mơ hy vọng về một điều kỳ lạ sẽ đến vào ngày mai. Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột :
Ngước lên nhìn trời, bỗng tầm mắt chàng thấy thấp thoáng một đỉnh núi rất cao từ phía xa. Nhưng khu vườn không còn như trước đây nữa: nó đã được lát đầy gạch. Câu hỏi của ta rất đơn giản: Có thật là chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này không?
Hiểu rằng tạo ra may mắn chính là chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến. Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời. Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói.