Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu. Máy tập cơ bụng, cơ ngực, cơ chân, cơ tay. Hoặc khi có ai gọi điện đến gặp vợ lại than một câu về sự về muộn liên miên của vợ.
Nhưng nhìn thấy nhan nhản và ai cũng biết thì lương tâm và danh dự chung có vấn đề. Mẹ thì độ này da sạm đi. Hoa sữa đẹp, cân đối, xanh gần như quanh năm, ít rụng lá, dễ trồng nên dường được nhân rộng ra các đường phố.
Và bạn liên tưởng tới Zidane. Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi. Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy.
Cậu em hướng dẫn tận tình. Những nghệ sỹ nhiều tự do đi đâu hết cả rồi. Khi đi trên đường, chính giữa dòng âm thanh, bạn va đập với chúng nhưng không cảm thấy khó chịu gì.
Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà. Bạn cũng đã khá quen với sự ngộ độc âm thanh. Hoặc là các cậu chả thèm bận tâm giải thích làm gì, các cậu cứ ngẫu hứng.
Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân… Dù không bao giờ có tận cùng. Mọi người còn lo cho bác nữa.
Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Chúng ta không nhận ra hoặc lờ đi chúng ta sẽ tiếp tục lặp lại vết xe đổ hay bi kịch ấy trong gia đình mới của mình. Chị cả đi lấy chồng để lại căn phòng.
Cậu thấy đấy, rút cục, chơi thường là tự do tuyệt đối và thường cướp đi tự do của kẻ khác và gieo rắc đau khổ lên kẻ khác. Nhưng ông anh cứ hỏi nhiệt độ phòng bao nhiêu, làm bằng gỗ gì. Nhưng những cái đó đâu có níu kéo được lâu những tâm hồn trẻ luôn muốn nổi loạn.
Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết. Tôi, nó, không cần ai gọi cũng có thể vùng dậy ngay khi có việc cần. Để xem đối diện với một sự thật phản ánh trên khuôn mặt, một sự thật có lẽ họ chưa từng thấy, họ sẽ làm trò làm trống gì đây.
Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi. Chẳng có cái gì đập. Và có lẽ cả hướng thiện.