Sao bạn không làm những điều mà bạn biết mình phải làm? Rồi anh lấy cuốn nhật ký viết ra 12 trạng thái đó, bên cạnh danh sách đó anh vẽ những ô vuông dành cho mọi ngày trong tháng. Bạn hãy nhớ mình phải nắm quyền điều khiển.
Chỉ cần ý thức rõ những yếu tố này cũng cho chúng ta cơ sở để hiểu rõ sức mạnh của trạng thái. bạn hãy bắt tay làm đi. Tôi nghĩ tôi sắp bị suy sụp.
Trí óc chúng ta cũng thích hướng dẫn chúng ta theo đuổi những gì có thể làm chúng ta sung sướng. Điều này ích lợi cho cả tôi lẫn người nghe. Thật kỳ lạ chúng ta thường sử dụng trí thông minh của mình để đi vào những tâm trạng cảm xúc vô ích, đang khi quên đi biết bao nhiêu năng khiếu bẩm sinh mà ai trong chúng ta đều có sẳn.
Một sự phân biệt có lẽ quan trọng nhất, đó là phân biệt rõ sự cấp bách và sự quan trọng của việc kiểm soát các quyết định của bạn liên quan tới việc bạn sử dụng thời giờ và vì thế liên quan tới mức độ thỏa mãn của bạn. Tôi muốn nói gì? Tôi xin hỏi bạn câu này: Có khi nào bạn làm việc trối chết, hoàn thành đầy đủ những "việc phải làm" trong danh sách, nhưng vào cuối ngày bạn vẫn cảm thấy không thỏa mãn không? Lý do là bạn đã làm tất cả những gì cấp bách và đòi hỏi bạn chú ý trong lúc đó, nhưng bạn quên làm những gì quan trọng, những gì sẽ có ảnh hưởng lớn về lâu về dài. Thế rồi một vấn đề mới lại phát sinh.
Lý do phổ biến nhất cắt nghĩa tại sao nhiều người không thành công về tài chánh, đó là họ có những liên tưởng lẫn lộn về việc cần phải làm gì để có nhiều tiền, cũng như về ý nghĩa của việc có tiền bạc dư thừa, nghĩa là tiền bạc vượt quá nhu cầu cuộc sống hàng ngày của họ. Hoặc họ thiếu sự linh động để nhận ra rằng trong khi mình đang theo đuổi những mục tiêu đã đề ra, thì có những mục tiêu khác tốt hơn, đáng theo đuổi hơn. Phán đoán tốt là kết quả của kinh nghiệm, và kinh nghiệm thường lại là kết quả của phán đoán dở! Những kinh nghiệm có vẻ xấu và đáng buồn đôi khi lại là nhựng kinh nghiệm quan trọng nhất.
Đây là lúc để đem ra thực hành những điều bạn đã học. Trong một lúc bực tức, chúng ta có thể nói những lời làm tổn thương tình cảm của người khác và thúc đẩy họ tìm cách trả đũa, hoặc khiến họ vì quá bị tổn thương mà không còn muốn cởi mở với chúng ta nữa. Lúc đầu chúng ta đề ra những mục tiêu to lớn, chúng ta nghĩ không thể đạt được chúng.
Bạn hãy chọn lựa chúng cho kỹ, thông minh, để chúng đào sâu và làm giàu kinh nghiệm sống của bạn và của những người mà bạn thương mến. Nếu bạn không thay đổi cảm giác hiện có, bạn sẽ tiếp tục cảm thấy thế nào? Chắc chắn là tồi tệ lắm! Bạn có muốn phải trả cái giá đó và tiếp tục mang những cảm giác tiêu cực này đến người khác hay tình huống khác không? Nếu bạn có thể thay đổi bây giờ, bạn sẽ cảm thấy khoan khoái hơn chứ. Sau chiến tranh, nước Nhật bị thiếu nhiên liệu trầm trọng và Honda thậm chí không có xăng để chạy xe hơi của mình đi mua thức ăn cho gia đình.
Bạn có thể nghĩ đến đời sống của một quốc gia nào, tổ chức nào, hay cá nhân nào mà không gặp những căng thẳng về tiền bạc không? Như chúng ta đã nhấn mạnh ở chương 2, một quyết định thực sự là một quyết định mà bạn có ngay hành động theo sau. Tôi thấy rõ một điều này: Con người không phải những tạo vật ngẫu nhiên; mọi việc chúng ta làm, chúng ta đều làm vì một lý do nào đó.
Đối với loại giá trị này, cần phân biệt hai loại: mục đích và phương tiện. Và khi họ tăng thêm giá trị này, họ bắt đầu tạo dựng những vương quốc kinh tế khổng lồ. Thường là do chúng ta sợ những đau khổ do sự thay đổi gây ra.
Nay anh làm giám đốc của một công ty lớn cấp quốc gia và anh vui thích với công việc đầy thách đố nhưng cũng đem lại sự thỏa mãn cho anh. Bạn hãy nghĩ đến những quan niệm hạn chế về đau khổ và hạnh phúc của John Belushi, Freddie Prinze, Jimi Hendrix, Elvis Presley, Janis Joplin và Jim Morrison. Tâm trạng không hài lòng có thể có nhiều nguyên nhân.