Người giàu ngưỡng mộ những người thành công và giàu có khác. Những người giàu theo đúng nghĩa của từ này đều hiểu rằng bạn phải có cả hai, Tương tự như việc bạn phải có đủ hai chân và hai tay, bạn phải có cả tiền bạc và hạnh phúc. Nếu bạn muốn đi xa hơn nữa, mời bạn tham dự khóa học Tư Duy Triệu Phú (Millionaire Mind Intensive - MMI).
Những người theo trường phái chi tiêu có ba câu cửa miệng là: “Đó chỉ là tiền thôi” - vì thế họ không có nhiều tiền; “Cái gì đi, rồi sẽ đến” - ít nhất là họ hy vọng thế; và “Xin lỗi, lúc này tôi không thể. Tìm kiếm và đề ra ít nhất ba chiến lược nhằm tạo ra nguồn thu mà không cần bạn làm việc, trong cả lĩnh vực đầu tư lẫn kinh doanh. Tôi thường có sự khởi đầu thuận lợi nhưng luôn kết thúc với hai bàn tay trắng.
Để tôi nói toạc ra nhé: Bất kỳ ai nói tiền bạc không quan trọng đều không có xu nào! Người giàu luôn hiểu được tầm quan trọng của tiền bạc và vị trí của nó trong xã hội. Với những ai dùng lý lẽ “Tôi không có nhiều tiền đến mức cần phải quản lý” để biện minh, thì quả là họ đang có cái nhìn sai lệch về vấn đề này. Hồ sơ này chứa đựng những niềm tin của riêng chúng ta, bao gồm cả lý do tại sao việc làm người giàu có lại tuyệt vời đến thế.
Ý định của tôi là chỉ đầu tư vào đây số tiền dưới một triệu đô-la. Trong các khóa học Tư Duy Triệu Phú, tôi thường kể một câu chuyện khiến mọi người đều phải suy ngẫm. Tôi tin rằng người ta tự nguyện đóng vai nạn nhân bởi vì họ nghĩ điều đó đem lại cho họ lợi ích gì đó.
Ngoài ra, hãy viết cách thức và nơi chốn mà bạn có thể sử dụng tối đa những khả năng đó vào cuộc sống của bạn, đặc biệt cho công việc và cộng đồng của bạn. Nếu bạn muốn giữ nguyên tình trạng của mình, hãy cứ làm theo cách lâu nay bạn làm. Vì vậy, việc duy nhất anh có thể làm là tống khứ đi thật nhanh bất kỳ khoản tiền nào vượt mức “vừa đủ xài” để khỏi trở thành “đồ lợn” tham lam!
Nói một cách đơn giản, sau khi tham gia khóa học Tư Duy Triệu Phú của T. Tôi cũng thấy nhiều người cho phép “cái tôi” sợ hãi kia chi phối họ. Nhiều người thú nhận rằng họ không thích quản lý tiền bạc bởi vì, thứ nhất, họ cho rằng việc đó hạn chế tự do của họ, và thứ hai, họ nói họ không có nhiều tiền đến mức phải quản lý.
Tốt nhất là bạn hãy mua những bất động sản có thể đem lại dòng thu nhập dương, hoặc bất kỳ loại bất động sản nào cũng được, vẫn hơn là bạn không có bất động sản. Và đây là câu trả lời của tôi dành cho người phụ nữ đã gọi điện, cho các học viên và cả cho bạn nữa. Chúng chỉ quý giá nếu bạn tin chúng là thế,
“Tôi quan sát những ý nghĩ của mình và chỉ làm theo những gì tăng cường sức mạnh cho tôi. Có bao giờ bạn từng cảm thấy mình có thể làm được bất cứ việc gì – chỉ cần bạn biết được nó là việc gì? Không gì tệ hơn là không có một định huớng rõ ràng. Trong khi đó, người nghèo chỉ nghĩ đến chuyện trước mắt và lái cuộc đời mình theo những thỏa mãn tức thời.
Vậy là thay vì mua một căn nhà mới, cô chuyển đến sống với người chị gái. Thước đo chính xác của sự giàu có là tổng tài sản, chứ không phải thu nhập từ việc làm. Tôi kinh ngạc khi nghe quan điểm của cô gái này.
Những lời chỉ dạy đó dần trở thành phản xạ vô điều kiện và điều khiển bạn suốt cả cuộc đời. (Nếu tiền có hạn, bạn hãy chung với người khác cũng được). Một năm sau, tôi nhận được e-mail của ông với nội dung như sau: “Chương trình đào tạo đã hiệu quả không ngờ, chỉ có điều tôi đã mắc một sai lầm.