Đó là lý do tại sao những người kinh doanh âm nhạc yêu mến Kenna không thể đưa ra quyết định chỉ dựa trên cảm giác riêng của họ. Tên ông ta là Warren Harding. Nhưng các tay vợt hầu như chưa bao giờ cử động cổ tay họ cả.
Diễn viên A đã có một câu nói đùa và tỏ ra là người khá thông minh (Tôi đã khá gắn bó với nó) nhưng đoạn kịch lại chẳng cho thấy sự khôi hài. Diallo chỉ đang hoảng sợ. Đối với người bình thường thì tuyến mồ hôi trong lòng bàn tay ta phản ứng lại với trạng thái căng thẳng qua nhiệt độ điều này lý giải tại sao khi mà chúng ta cảm thấy bồn chồn, lo lắng thì bàn tay lại trở lên lạnh và toát mồ hôi.
Nếu tay thằng bé đó khi rút ra ở vị trí cao hơn cạp quần một chút, nếu khẩu súng đó che khuất vùng bụng đi một chút nữa sao cho tôi có thể nhìn thấy họng súng đang chĩa về mình, thì chắc chắn câu chuyện sẽ đi theo một hướng khác. Còn Boss và Murphy vì nhìn thấy Caroll và McMellon đang nã súng nên hai người bèn nhảy ra khỏi xe và cũng bắt đầu chĩa súng về phía Diallo và bóp cò. Anh ta nói rằng anh ta vẫn thích con chó cũ và chẳng ưa gì con chó mới.
Các kết quả nhận được có vẻ như còn tồi tệ hơn. Đúng là anh đã thực hiện được động tác ấy. Theo Martin, vụ đánh tên King chính xác là những gì mà người ta nghĩ đến khi cả hai bên đều với nhịp tim tăng vọt và những phản ứng tiêu cực về tuần hoàn giáp mặt nhau sau cuộc rượt đuổi.
Và khoảnh khắc nó tìm ra câu trả lời cũng là lúc nó hướng dẫn họ giải đáp vấn đề một cách thầm lặng và chắc chắn. Chúng ta có thể nói chuyện chứ?, nhưng Diallo không trả lời. Mỗi khi chiến sự bắt đầu, Van Riper cẩn thận không để đội của mình bị quá tải với những thông tin không liên quan.
Và ba mươi bệnh nhân này cần nhiều giường bệnh, các y tá, cũng như các bác sỹ hơn những bệnh nhân khác đồng thời họ cũng ở lại bệnh viện lâu hơn. Tôi có thể nhìn thấy nỗi sợ hãi rất lớn trên khuôn mặt nó, điều này cũng cho phép tôi hiểu được vấn đề trong những tình huống khác. Jonathan Schooler người mà tôi đã giới thiệu với các bạn trong chương trước đã từng thực hiện một cuộc thí nghiệm cùng với Timothy Wilson, và đây là một cuộc thí nghiệm minh họa rất sinh động cho sự khác biệt này.
Đây hoàn toàn là kiểu thành kiến vô thức mà bài kiểm tra IAT đã chỉ ra. Bằng cách nào ư? Nào, bạn hãy nhìn lại danh sách các chuỗi từ. Vì vậy, ông ta tìm kiếm những bức tranh treo trên tường.
Từ đầu đến cuối danh sách, xuất hiện một vài từ như worried (lo lắng), Florida, old (cũ), lonely (cô đơn), gray (xám xịt), bingo (trò bingo), và wrinkle (nếp nhăn). Chẳng hạn như nếu Frito–Lay cho ra đời một loại bim bim ngô mới, họ cần phải biết nguyên mẫu của mình phù hợp với những người thích ăn bim bim ngô ở điểm nào: Sản phẩm này khác biệt như thế nào so với các loại Dorito khác của họ? Sản phẩm này có thể sánh với loại bim bim Cape Cod Tortilla trên những mặt nào? Họ có cần phải thêm một chút muối nữa vào sản phẩm hay không? Civille và Heylmun chính là những người họ sẽ gửi sản phẩm của mình đến để đánh giá. Nếu khoảng trắng càng lớn, các nhân viên bảo vệ sẽ càng có thời gian để phản ứng.
Theo Green Wald, Khi có mối liên tưởng mạnh mẽ từ trước đó, người ta sẽ trả lời trong khoảng thời gian từ 400 đến 600 milli giây. Ăn có nhai, nói có nghĩ. Ở đây không có một vùng trắng nào cả.
Nếu chúng ta áp dụng theo những phương pháp của Đội Xanh thì chắc hẳn mọi hành động chúng ta thực hiện sẽ lâu gấp đôi hoặc gấp bốn lần. Nhưng họng súng chưa lúc nào chĩa ra được, và có điều gì đó trong tâm trí mách bảo tôi: mình chưa được phép bắn. Nhưng suốt ba tháng sống trong vòng nguy hiểm, ông chỉ bị tấn công duy nhất một lần.