Và sau cùng tôi đã rút ra một kết luận chắc như đinh đóng cột: Trong tương lai, nhân loại còn phát minh ra những phương tiện thông tin kỳ diệu hơn nữa. Nếu không biết rõ về người quá cố thì bạn có thể nói về những thành tựu mà ông ấy (hay bà ấy) đã đạt được. Thật đáng tiếc! Điều này chấm hết đề tài của bạn, và có thể chấm hết luôn cuộc trò chuyện.
Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang. Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui. Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng.
Chẳng có gì ngạc nhiên khi điều ngược lại cũng nhiều phần đúng. Thêm nữa cũng nhờ một chút hài hước. Nên khôn khéo linh động chọn đề tài thích hợp nhất.
Đôi khi ta phải đương đầu với những tình huống khó xử không phải do ta gây ra. Khi những từ này rón rén lẻn vào cuộc trò chuyện thì nó có thể gây tác hại. Tôi nghĩ nên kể cho anh nghe câu chuyện này.
Người ta đã trao lại cho tôi tấm ảnh duy nhất họ tìm thấy trong người nó. Jim kể anh đã từng thử nghiệm với một anh chàng đi đâu cũng Khỏe không? kiểu này. Đó là cách mau lẹ nhất để kiếm một kẻ thù lâu dài nhất, nó chẳng ích lợi gì.
Không biết lúc đó anh ấy có điều gì bực bội hay phiền muộn, không hiểu anh ấy có thích chương trình này hay không? Anh ta đã ăn tối hay chưa? Tóm lại là tôi không thể đoán được lý do là gì mà sự thể lại ra thế này: Chỉ cần một giọng nói dứt khoát, rõ ràng là đủ. Hôm sau, Shirley tâm sự với đồng nghiệp ở tòa soạn Post: Sau đó, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã hòa mình được với khán giả.
Nếu bạn cảm thấy chán hay nghĩ là đã tới lúc cần kết thúc cuộc trò chuyện, xin mách bạn một phương pháp hết sức hiệu nghiệm để rút lui ngay lập tức. Lỗi là ở chính chúng ta. Những câu hỏi như vậy có hai mục đích: giúp cho các bạn làm quen với nhau, hiểu biết về nhau rõ hơn so với những lời giới thiệu sơ lược ban đầu; và đây cũng là dịp để đo thử kiến thức của đối phương, bạn sẽ bắt đầu biết họ thuộc trình độ nào, có quan tâm thời sự hay không…
Đôi khi có những việc ngoài ý muốn, chẳng hạn một người nào đó vừa trải qua một ngày làm việc thất bại, hay có chuyện riêng tư chán nản…Lúc ấy nên tế nhị và đừng đề cập đến chuyện không vui của cá nhân họ, hãy nói về những đề tài thoải mái và hào hứng hơn. By all the stars above you. Tôi nghĩ việc này không khó, cái khó là sau đó bạn duy trì cuộc nói chuyện đó ra sao kìa.
• Họ luôn nhìn mọi việc với một quan điểm mới, một khía cạnh mới. Hãy nhớ rằng người ta đến đó để nghe bạn nói, không phải để nghe bạn đọc. Trước kia chúng ta hay nói về Jackie Robinson và Dwight Eisenhower, rồi thì JFK và Elvis.
Nụ cười mỉm của Burns như một giọt nước làm tràn ly vậy. Vài ngày sau, trong lúc tôi đang chuẩn bị cho chương trình phát thanh của mình thì chuông điện thoại reo. Tuy không phải là chuyên gia nhưng tôi đã từng trải qua kinh nghiệm này: