Thay vào đó, Xerox đầu tư vào máy photocopy và trong cuộc chiến này họ đã loại IBM ra ngoài. Không chỉ báo chí nước Mỹ vào cuộc mà báo chí quốc tế cũng tiến về vùng thảm họa. Ông đã đặt nền tảng cho giá trị doanh nghiệp bằng câu nói nổi tiếng:
Cờ nước với những ngôi sao như thế chiếm hết không theo ý khách hàng, nhân viên phải đáp ứng mong đợi của khách hàng chứ không phải đáp ứng mệnh lệnh của cấp trên. Nhưng đặt cược vốn thường là ngôn ngữ của các nhà quan sát bên ngoài, nghe có vẻ như là các nhà doanh nghiệp không thèm đến lý trí mà chỉ dựa vào niềm tin.
Khi ấy, Watson đã trở thành một tay bán hàng cừ khôi. Watson đã trao công cụ sản xuất vào trong chất xám người lao động. Biên niên sử của IBM, với tóm tắt 100 năm (1900-1999) với tựa đề A Centery of Innovation, cũng không ghi trường hợp này.
Watson bắt đầu xuất hiện khắp mọi nơi. Nhưng dường như, đó là khát vọng tự thân của Watson hơn là ông muốn IBM trở nên như vậy. Nguyên tắc này của Watson đã làm ra một hướng nhìn mới về sứ mệnh kinh doanh.
Cái tên đó (IBM) cho thấy rằng các máy móc của chúng tôi là những công cụ hỗ trợ cho việc kinh doanh ở cả quy mô lớn lẫn nhỏ, từ bộ phận kế toán của các hãng xe lửa đến những giao dịch thông thường của các cửa hàng bán lẻ. Tài liệu lưu trữ của IBM cho biết đó là Tom Laster. Cùng lắm là ông chia sẻ nó với đội ngũ bán hàng.
Trên cánh đồng đó, nơi này là chỗ chơi đàn của một ban nhạc, bên cạnh là lũ trẻ chơi đùa ầm ĩ. Watson đã thú nhận nhận định của mình là sai trong cuộc họp sau đó: Stanford là tạo ra hệ thống công nghệ thông tin cho mạng lưới toàn cầu của IBM, dựa vào đó IBM có thể triển khai nền văn hóa và các giá trị của nó.
Thông điệp của ông rất rõ: IBM có thể giảm lợi nhuận nhưng không một nhân viên nào bị bỏ rơi. Lớn hơn một chút, Tommy đi học xa hơn, trường Addison, đi bộ mất nửa ngày. Ông bắt đầu viết lên tấm bảng trắng:
Và với tình yêu sống chết với IBM ông đã biến nỗi ám ảnh đó thành những giá trị mới mà ông gọi là định đề con người IBM trở thành nơi của những người biết suy nghĩ để chế tạo ra những cỗ máy biết suy nghĩ, đi xa và dài lâu vào lĩnh vực trí tuệ nhân tạo. Cách tiếp cận như thế này, cho phép chúng ta mời Tom và Gerstner vào cuộc đối thoại với nhà công nghiệp tiên phong Watson. Tác giả của bài báo cũng là tác giả cuốn sách gây tranh cãi xuất bản cùng năm cuốn IBM và cuộc tàn sát người Do Thái.
Người ta thường mua tủ của cơ sở này về để đựng hồ sơ. Chúng ta có rất nhiều bộ phận bằng nhựa - kỹ sư Armstrong chống chế. Nền kinh tế Mỹ mất rất nhiều năm để hồi phục.
Ông gọi đó là chủ nghĩa quân bình. Người ta đã hỏi ông có sa thải người này không. Hôm đó, Watson ngồi trong quán rượu cho đến khi người ta đóng cửa.