Sự kiên trì của Beethoven làm cho thế giới chúng ta ngập tràn những giai điệu tuyệt vời. Dường như chẳng còn vấn đề gì khác nữa. Lúc học xong cấp 2, mới 17 tuổi, ông của bà đột nhiên xắp xếp cho bà lấy một người mà bà chưa từng gặp mặt.
“Đây là một điều thuận lợi với những người lớn tuổi vì ở môi trường xung quanh không trọng lượng, bạn có thể di chuyển dễ dàng hơn gấp bội”. Trên thực tế, từ “công việc” chỉ mới được phát minh trong các cuộc cách mạng công nghiệp. Lúc bà 18 tuổi, mẹ bà bị tai nạn và đã chết, bà phải gánh vác trách nhiệm của một người chủ gia đình, làm một nhà báo tự do và làm kẹo thái để tràn trải chi phí sinh hoạt cho 5 anh chị em trong gia đình.
Tài năng cũng không; trên đời này chẳng hiếm những người có tài mà không thành công. Họ tổ chức các cuộc biểu tình về những vấn đề của Trung Đông, Palestine, vụ Baling,v. “Mỗi kết quả đều có nguyên nhân, mọi việc sảy ra đều có lí do.
"Ta không bao giờ học hỏi được điều gì từ thành công của mình,mà chỉ học được từ những thất bại của chính mình " Nhưng một người lầm thế nào để phát triển sự kiên trì? Tại sao nhiều người có thể vượt qua mọi khó khăn trong khi đó những người khác cứ đầu hàng khi thấy dấu hiệu nhỏ nhoi nhất của sự khó khăn? Lần này, cửa hàng sách National vẫn nằm trên phần đất thuê cũ nhưng là một cửa hàng hai tầng gác lửng,để mua đất và xây dựng trụ sở chính, họ không xây nhà cho mình mà thay vào đó dành dụm từng đồng xu kiếm được để biến ước mơ thành hiện thực.
"Tôi có thể làm được điều đó không !-sự do dự trước thất bại " Đừng mong ăn ngon ngủ yên . Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn nữa.
Có một giai đoạn chỉ tí xíu nữa thôi,ông đã phải ở sau song sắt nhà tù. Họ cười nhạo và gọi đó là một “trò chơi khăm”, “một sai lầm của đấng tối cao” và kết tội ông có ý nhạo báng trào lưu nghệ thuật hiện đại. Các âm mưu chính chị ,tình hình chính trị bất ổn,vụ ám sát Rajis Gandhi ,các vụ đánh bom,sự bội ước của các liên minh chính trị …tưởng chừng đã có thể lay chuyển sự kiên định trong ông .
Ta cũng cần đèn đỏ nữa. Tiến sĩ Vanchai đã trở thành giáo sư bác sic phẫu thuật, hiệu trưởng trường đại học Khon Kean và là hiệu trưởng duy nhất được danh hiệu “ Hiệu trưởng đại học kiểu mẫu” suốt thời gian nhận chức do Chủ tịch hội sinh viên trao tặng. Suốt trong những mùa đong rét căm, ông hơ nóng các viên gạch rồi đặt chúng dưới giường để ấm.
Ở Paris ông sống trong một buồng ngủ rất nhỏ( khoảng 9 met vuông) chỉ vừa đủ cho một người sống. “Nếu tôi thất bại, lẽ ra tôi đã gục ngã, nhưng tôi biết rõ là tôi có sức lực để nảy người lên lại. Và thủ phạm lớn nhất chính là truyền hình .
Không khí xung quanh hơi căng thẳng. Bạn không bao giờ có thể bỏ cuộc”. Và như lời của Napoleon Hill: “Mỗi con người thành công đều nhận ra rằng thành công vĩ đại nằm phía bên kia thời khắc họ biết chắc là ý tưởng của họ sẽ không thực hiện được.
“Đối với mỗi vấn đề dưới bầu trời này cần có một phương pháp giải hoặc không có gì cả. Liệu bạn có tôn trọng hay coi thường những người đã cố gắng và thất bại ? Tôi thật sự hi vọng rằng bạn không phải một người trong số họ.