- Có nhiều người vay tiền làm được như thế không, anh Mathon? – Rodan hỏi lại. - Khi đã sở hữu được tiền, bạn phải biết cách giữ gìn cẩn thận, nếu không nó sẽ nhanh chóng vuột mất do những ham muốn nhất thời của bạn. - Anh đang có một điều kiện tốt để làm giàu đấy.
Tôi sẽ cho anh thấy những vật thế chấp tôi giữ lại của người vay tiền và sẽ kể tiếp cho anh nghe vài câu chuyện thú vị về điều này. Tuy nhiên, qua cơn giông trời lại sáng. – Khi nói về sự may mắn, phải chăng chúng ta thường nghĩ đến các sòng bài, nơi có nữ thần May Mắn phù hộ cho chúng ta được nhiều tiền?
Có lẽ, dù được mệnh danh là bất khả xâm phạm trước quân thù, nhưng thành Babylon vẫn không tránh khỏi quy luật sinh - diệt của thời gian. Vì thế, họ thường dè xẻn việc chi tiêu, và trở nên túng thiếu trên đống tiền mà mình đang có. Đây cũng là câu hỏi mà cháu vừa mới hỏi ta, đúng không? Ông trả lời như tất cả những gì mà Megiddo đã nói với ông trước đó và hãnh diện đưa cho ông Arad Gula xem cái túi tiền nặng trĩu luôn ở bên thắt lưng, đồng thời giải thích rằng ông đang dành dụm tiền để chuộc lại sự tự do của mình.
Họ cưỡi hai con ngựa trắng tuyệt đẹp, khỏe mạnh và chạy rất nhanh. Qua việc hợp tác làm ăn với những người này, con đã rút ra nhiều bài học sâu sắc cho riêng mình trong việc đầu tư vàng an toàn và mang lại lợi nhuận cao nhất. - Hoàn toàn không, ngược lại bà ấy luôn khoe khoang với mọi người rằng, sau này con trai bà ta sẽ trở thành một thương gia giàu có và đầy quyền thế ở Babylon.
Cháu là cháu nội của ông Arad Gula, nhưng cháu có kế thừa được những đức tính ưu việt của ông cháu không? Cháu có đủ bản lĩnh để đối diện với sự thật hay chỉ muốn sống trong những suy nghĩ ảo tưởng và giả dối mà thôi? Trong thành có những con đường, phố xá và nhiều cửa hàng lớn cố định. - Túng bấn ư! Tạo sao trời đất lại phạt cậu hoài thế nhỉ? Cậu không thể vay tiền của tôi rồi sau đó mỗi lần gặp tôi, cậu lại viện lý do túng bấn nên chưa thể trả nợ được.
– Hadan Gula quả quyết với Sharru Nada. - Việc làm chỉ dành cho những kẻ nô lệ thôi! – Hadan Gula đáp không cần nghĩ ngợi. Tuy nhiên, bằng những nỗ lực phi thường, Arad Gula đã trở thành một con người được mọi người ở Damacus kính trọng và ngưỡng mộ.
Cuối cùng, để sinh tồn, con phải bán hết các con ngựa, mấy người nô lệ và cả những bộ quần áo đẹp để lấy tiền mua thức ăn và chỗ ngủ. Phần lớn mọi người đều vui vẻ chấp nhận, thậm chí họ còn sẵn lòng giúp đỡ tôi, nhưng cũng có một số người trách cứ tôi. Vậy thì theo bạn điều gì sẽ xảy ra?
- Tôi là một người thích tự do. Đối với vấn đề này, không ai có thể làm thay Arkad được. Vậy thì, kính thưa tất cả quý vị, nếu muốn có một cái tên chung để gọi người cố tình né tránh hoặc không chịu làm việc nhằm đem lại lợi ích cho bản thân anh ta, thì các bạn gọi người đó là gì nhỉ?
Hẳn các bạn còn nhớ khoảng thời gian tôi đang là một người thợ khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét với tiền công ba cắc bạc mỗi ngày. Nó có vẻ rất có lý! Vì vậy, tôi quyết định làm thử. Vợ tôi đau đớn và tủi nhục nên bỏ về nhà cha ruột cô ấy.
Từ đó, sức mạnh và sự nổi tiếng của thành Babylon cũng dần tàn lụi, Theo thời gian, nó trở nên hoang phế, vắng lặng và bây giờ chỉ còn là vùng đất hoang mạc đầy gió cát. Hiện nay, những bảo tàng nổi tiếng nhất thế giới đang trưng bày nhiều cổ vật được khai quật lên từ hầm mộ của những công dân giàu có thời kỳ Babylon. - Arkad à! – Ông ấy nói.