Đáp lại tình đó, ông tìm hết cách làm đẹp lòng bà. Cửa hàng chúng tôi mới nhận được lô thứ nhất. Cho nên tôi tự tiện lại hỏi ý kiến ông.
Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được. Đem giải phẫu bộ óc, thì có một nửa số người điên cũng bình thường như óc chúng ta. Cho nó cái gì nó cũng ăn, hy vọng một ngày nọ "nốc ao" thằng du côn kia đã làm cho nó tủi nhục mấy lần.
cho nên, hôm nay chúng ta gặp nhau ở đây, không phải như thù nghịch nhau, mà như chỗ bạn thân và chính nhờ cái tinh thần thân mến nhau đó mà tôi thấy sung sướng được bàn với anh em về quyền lợi chung của chúng ta. Vậy muốn thấm nhuần những quy tắc này, hễ có cơ hội, xin bạn thực hành liền. Tôi ngắm nghía, thán thưởng và xin ông kể cho nghe vì những đại sự mà ông đã phát nó ra".
Và khi chúng tôi cần tới họ, họ vội vàng lại liền, có vẻ cảm ơn chúng tôi lắm". Họ chỉ muốn có một căn phố nhỏ, một máy lạnh, rồi dong xe hơi, đi chơi phiếm. Bạn tự cho là hơn những thổ dân ở miền Bắc Cực nhiều lắm ư? Bạn được hoàn toàn tự do nghĩ như vậy.
Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó. Nhiều vĩ nhân trong thế giới cũng mắc cái tật tự khoe mình là quan trọng. Ông thú rằng hồi thiếu thời, ông đã mắc những tội lỗi không thể tưởng tượng được, cả tội giết người nữa và để chuộc tội, ông nhất định theo đúng giáo lý Cơ Đốc.
Thiệt là một cha thú tội với con, âu yếm cảm động và thân mật! "Con ơi!. Nói cho đúng cũng không phải họ không chịu trả: họ chỉ kêu nài rằng hãng đã tính lộn mà thôi. Chẳng may, ông thầy đầu tiên dạy nó ca làm cho nó thất vọng: "Giọng mày ca như xé tai người ta".
Một buổi tối, một ông khách lại chơi. Giáo sư William James, giáo sư Harry A. Vậy bạn tặng họ những thứ đó đi.
Rồi thì một sự lạ lùng xảy ra. Vị Vương hầu khôn khéo Von Bulow đã hiểu phương pháp đó là quan trọng từ năm 1909. Tuần trước, đọc qua một tạp chí, tôi thấy một bài phỏng vấn kép hát bóng Eddie Cantor.
Đừng chỉ cho người ta thấy rằng người ta lầm lộn, đừng làm cho người ta tức giận, trái lại phải biết khôn khéo. Giáo sư William James, giáo sư Harry A. Lát nữa ra đường bạn sẽ gặp nó.
Tôi biết một tiểu thuyết gia rất sợ làm phiền lòng những người thân, đến nỗi không dám để lộ ra nét mặt, những tình cảm của ông khi ông âu sầu, lo lắng. Họ thấy các em đốt lửa, cũng bắt chước đốt và khi đi thì quên không dập. Vậy tôi xin để ông tự ý định đoạt xem cuốn tổng mục nên bỏ đi, hay nên tái bản và chúng tôi sẽ cải cách theo lời khuyên của ông.