Vả lại, Lâm Nhi vào chuồng từ hồi còn bé tí. Vì sự mệt mỏi vì những nỗi lo của họ. Bác hãy nói ừ với những người ít tuổi hơn, không phải lựa lời mà nói trước những kẻ chỉ đáng nhổ vào mặt để mở đường cho con cháu.
Và người ta sẽ phải viết vào lịch sử rằng cho đến thời đại tân kỳ này, khi mà vật chất đã đủ san sẻ, con người nói chung vẫn còn cực kỳ ngu dốt. Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây. Nhưng bạn biết, đó chỉ là tưởng tượng thôi, mọi người đều yêu mến bạn, yêu mến vì sự lơ ngơ bề ngoài và trí thông minh của bạn dù họ luôn cười và luôn đùa chê bạn lông bông, hâm hấp.
Tôi đùa: Bác cho cháu gặp để cháu tẩn một trận can tội hớt lẻo. Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài. Chiều nay bạn đi đá bóng với thằng em về.
Mẹ thì độ này da sạm đi. Hoá ra là chị út phải vào viện mổ ruột thừa. Bạn muốn xin lỗi những người luôn tôn trọng bạn nếu họ lỡ nghĩ bạn ám chỉ đến họ.
Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác. Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi. Tôi đã đến đó và đã trở về.
Cũng có hôm ngủ khá say. Anh ơi, cháu nó hứa với anh gì này… Ồ, được rồi. Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại.
Lúc này họ lại tưởng tôi đùa. Dù em có chống chế: Em nghĩ là anh sẽ nói vậy. Tôi dự định viết một loạt truyện (rất) ngắn để ám ảnh những người chỉ cho mình dành thời gian đọc loại truyện này.
Ở trước cửa hiệu thuốc cạnh nhà, có một cây hoa sữa cưa nhánh gần gốc. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu. Tôi thường cảm thấy đau vì điều đó.
Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa. Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây. Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình.
Vì có lẽ ông ta có một sự thân quen với tiềm thức của mình. Ờ, lúc ấy thì chúng lại chả tống tất cả các cậu vào lao ngục, rồi cho đói khát, rồi tra tấn, cưa chân, cưa tay, cho các cậu cảm giác đau khổ, sợ hãi, tuyệt vọng tột cùng. Ta chỉ muốn trước tiên là qua cơn mệt này.