Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi. Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn. Xuống nữa đến cái cổ họng độ này đôi lúc đau rần rật.
Còn bây giờ leo thang cũng mỏi. Vì thế mới có nghệ sỹ ẩm thực, nghệ sỹ sân cỏ… Đó là lẽ sống của anh và em không được từ chối nếu không muốn làm anh bị tổn thương, em yêu ạ.
Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai. Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó. Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng.
Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ. Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia.
Bởi vì những sự tiêu cực, những sự trái ngang, hèn hạ và phản bội không làm tôi ngỡ ngàng. Ta chỉ muốn trước tiên là qua cơn mệt này. Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng.
Thoát khỏi trước khi họ chết. Hy vọng bà chị sẽ không hỏi phòng kế toán xem cậu em đến lĩnh lương chưa. Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh.
Nàng vẫn nằm im trong căn phòng màu hồng. Thảo nào mà người ta khát hiện sinh. Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá.
Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng. Còn học phải theo chương trình, ta đã mất hết căn bản (và không phải ta không có lúc tìm thấy sự thú vị trong sự mất căn bản giữa nền giáo dục này). Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi.
Đó là hạn chế của bạn. Bác bạn là đối thủ, là cửa ải đáng gờm nhất. Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.
Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về. Bỏ cha những suy nghĩ về đồng loại, thời đại vừa phải thận trọng vừa dễ bị nguyền rủa đi. Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh.