Do vậy, chúng tôi rất mong nhận được sự thông cảm cũng như những góp ý chia sẻ của bạn đọc gần xa về bộ sách để lần tái bản tiếp theo được hoàn thiện hơn. Hậu thế đã có những bình phẩm về Watson. Đến lúc này, Watson cảm nhận được rằng mìnhđã chậm chân mấy nhịp trong hướng đi này.
khi nền công nghiệp chỉ mới vừa hình thành ông chủ là ông chủ, họ ra lệnh và không bao giờ nghe ý kiến cấp dưới, Maney mô tả. Tom lãnh đạo bộ phận điện tử và việc đầu tiên là muốn cải tổ phòng thí nghiệm. Ông bắt đầu viết dòng chữ đầu tiên, cuốn hút những người của ITR kiêu hãnh: The manufac- ture nhà sản xuất.
Cái thuở Tom còn đỏ hỏn và Watson phải cay đắng xa con lê chân đến New York này, ông đã nhìn thấy tòa nhà Morgan cao ngất ngưởng trước khi đẩy cánh cửa vào tòa nhà mà ông chủ CTR ở Bia và rượu vẫn tiếp tục có mặt trong các bữa ăn trưa trong suốt hai năm sau đó, kể cả khi Watson đã là chủ tịch công ty vào năm 1915. của người đàn ông đang diễn thuyết mủi lòng.
Trái lại, chỉ một năm sau đó, năm 1944, IBM ghi lại hai mục từ quan trọng: computer và UNCF. Còn Jeannette thì ngạc nhiên vì anh chàng đẹp trai Watson cũng không hề đụng đến rượu. Và điều này đã tạo ra nhiều hiệu quả.
Trong đời của mình ông đã cống hiến nhiều kinh nghiệm thực tiễn cho lý thuyết quản lý và Tom dùng hình tượng về những con vịt hoang dã và gọi đó là tư duy độc lập, bằng hình vẽ một đàn vịt hoang dã trên quảng cáo tại Nhật Bản năm Điều này có nghĩa là khối tinh thần đó có nhu cầu đi những bước dài thêm nữa.
Thomas Watson đi một nước cờ đảo lộn lẽ thông thường: Tìm kiếm việc làm cho nhân viên thay vì sa thải họ, như các nhà công nghiệp đã làm sau chiến tranh. Đến năm 1999, con số này lên đến mức không tưởng tượng được, đó là 50% mức chi tiêu của toàn tập đoàn. Nhưng vào thời của Watson, nếu xem lại các bảo tàng phát minh, thiết kế tiếp thị chưa được đặt ra.
Logo CTRCo đã trở thành cái chậu bé nhỏ hoặc là một cái lồng chật chội và loằng ngoằng. Ông nói đến đối tượng cuối cùng trong đạo lý kinh doanh của mình: Và đây là cuộc xung đột lớn nhất nhì trong số đó.
1998 nhận định: Rõ ràng trong thập niên 60, IBM ngự trị ngôi vị dẫn đầu, Tom Watson đã thực hiện một trong những canh bạc lớn nhất trong lịch sử của công ty. Nó được viết dài hơn 17 năm, bao gồm cả thời niên thiếu. Cơ quan này là một câu chuyện dài và vĩ đại tiếp theo.
Nhiều lúc các chính sách có lu mờ hay lỗi thời trong lịch sử IBM nhưng suốt 40 năm sau Watson, IBM vẫn tồn tại, sống sót và phát triển trong tinh thần con người do ông đưa ra. CEO Andy Grove của Intel cũng phải thốt lên: Không thể tưởng tượng IBM đã suy sụp đến mức nào. Cuối cùng, chuyện ăn mặc trong môi trường kinh doanh là vấn đề văn hóa nghiêm túc, từ thời Tho- mas Watson.
Ông nói make money chứ không phải earn làm ra của cải chứ không phải kiếm tiền. Đó là sự khao khát, là niềm đam mê một cách mãnh liệt để sáng tạo, để đem đến thật nhiều giá trị mới cho cuộc sống và cho xã hội. Điều trớ trêu là mặc dù năm 1993, cả thế giới mở hầu bao để mua máy tính cá nhân ThinkPad của IBM con số lên đến 12 tỉ đôla, vậy mà IBM vẫn lỗ nhiều hơn như vậy thêm vài ba tỉ nữa.