Tôi bảo than cũng là nhập ngoại. Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu! Vay-trả nợ đời chẳng bao giờ hết.
Giữa thế giới tân kỳ này, bạn biết gì? Để dễ dàng có một công việc kiếm kha khá? Vi tính, ngoại ngữ của bạn làng nhàng. Mình không khổ nhưng người ta lại khổ. Và đem năng lực của ta đi xa hơn.
Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Mà thôi, hãy tiếp tục tập luyện. Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy.
Dù nó làm bạn mệt thêm nhưng nó khá được việc. Điều này khiến nội tại bạn càng bị tổn thương nặng nề. Và nghĩ rằng đâu là lí trí đâu là trái tim khi mình vừa rung động vừa nhận thức được nó.
Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó. Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác. Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi.
Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày. Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách. Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm.
Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói. Dẫu chúng có là những chiến thuật khá hiệu quả. Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa.
Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi. Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng. Cái bộ mặt đó tôi đã nhìn thấy một lần và không muốn thấy lần hai.
Khi bạn mơ thì bạn ít biết là mình mơ. Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành. Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ.
Nhưng vấn đề đặt ra là đó có phải những sáng tác hay ho cho loài người không. Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy.